"Quan tri phủ Bảo Xương của Đại Yên, Lưu Ứng Thời, lính tớ ba mươi ngàn, tấu mời Nguyên Khang Đế của Đại Yên dời đô về Bảo Xương, xây kinh đô mới, Nguyên Khang Đế không đồng ý, bãi bỏ sớ tấu, Lưu Ứng Thời phản, lập tông thân “Uất Trì Húc Kiệt” là vua của Hậu Yên, đổi niên hiệu thành Khai Nguyên, Lưu tự phong là Nhiếp chính vương, các châu huyện phía nam Đại Yên hưởng ứng Khai Nguyên Hoàng đế… Đại Yên mất phần lớn lãnh thổ, cũng vì Hậu Yên khống chế đường thủy mà đường chuyển lương bị cắt, lương thực sắp sửa chi viện bị Lưu cướp đi…”
Hổ Tử nhỏ giọng chậm rãi đọc hết mật báo, chắc lưỡi kêu: “Tên Lưu Ứng Thời này cũng thật là gan to bằng trời, tấu mời không được thì liền nâng đỡ Hoàng đế mới, còn ý đồ cướp đoạt lương thực kinh đô đã gom góp được khi trước, lại canh giữ chặt chẽ đường thủy, kinh đô và các thành trấn xung quanh chẳng phải sẽ thiếu lương thực hết rồi ư?”
Bàng Kiêu gật đầu như có điều suy nghĩ: “Thời thế loạn lạc, nhất định sẽ có những kẻ như thế. Tên Lưu Ứng Thời này cũng khá rành mưu kế, cách làm của hắn, với chúng ta bây giờ thì hết sức không ổn.”
“Tại sao?” Hổ Tử có hơi khó hiểu, hỏi, “Cái “Hậu Yên” đó đã đoạt hết lương thảo tiếp tế của kinh đô Đại Yên, không phải chúng ta công thành sẽ thuận lợi hơn sao?”
“Đúng là như vậy, nhưng lúc trước ta vẫn chỉ chú ý tới chuyện trong Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116327/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.