Tần Nghi Ninh không hiểu vì sao lão người hầu theo hầu phụ thân nàng hai mươi mấy năm lại đột nhiên phản bội, vừa rồi Khải Thái nói một câu “vì sự yên ổn của đất nước”, muốn nàng hy sinh, lúc này nàng rất muốn biết rốt cuộc Khải Thái muốn làm cái gì.
“Cô nương, đi mau.” Ký Vân một tay kéo Tần Nghi Ninh, một tay túm lấy tay Băng Đường đã sợ đến ngây người, nhanh chóng dẫn hai người bọn họ đi về phía hậu viện.
Những hán tử kia thấy tỳ nữ của Tần Nghi Ninh lại là một người có võ, vừa kinh ngạc vừa tức giận, cũng vội vội vàng vàng vung nắm đấm đuổi theo, còn không quên quát mắng đe dọa bằng những lời hung ác.
Nếu trước kia chưa từng trải qua loại chuyện như thế này, lúc này e là Tần Nghi Ninh cũng bị dọa sợ hết hồn.
Nhưng tuy Tần Nghi Ninh còn nhỏ tuổi, đã có thể nói là từng trải phong phú, nào là hòa đàm, truy sát, suýt nữa bị Hoàng hậu ăn thịt, những việc đó đã rèn luyện cho nàng sự bình tĩnh khi gặp phải nguy hiểm.
Những người này không mang theo đao, ai nấy đều mặc y phục dân thường, tuy che mặt nhưng không giấu được giọng nói của người miền Nam, cho thấy họ là người Đại Yên.
Hiện giờ nàng lo lắng nhất không phải là cho bản thân, mà là sự an nguy của phụ thân.
Bên người nàng có cao thủ bảo vệ, có lẽ cũng không lo lắng cho tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116301/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.