Vừa nãy trên đường, Tần Nghi Ninh luôn nghĩ về chuyện xảy ra ở cổng thành hôm nay, trong đầu cũng chỉ phân tích về thế cục Chu triều hiện tại, nghĩ về an nguy của người nhà mình, tính đi tính lại một hồi, thế nào lại quên luôn phân tích tình hình mình bây giờ.
Cứ thế bị Bàng Kiêu “cướp” tới Vương phủ, người nàng phải đối mặt không chỉ Bàng Kiêu mà còn cả người nhà của hắn.
Nhưng dù gì nàng cũng là con gái của Tần Hòe Viễn.
Cho dù năm xưa, gốc rễ cái chết của họ Bàng đến từ bạo quân Bắc Ký, nhưng kế ly gián của Tần Hòe Viễn lại chính là một mồi lửa dẫn.
Mẫu thân Bàng Kiêu có thể không thích nàng không? Thậm chí hận nàng không?
Còn nữa, bây giờ, rốt cuộc nàng phải đối mặt người nhà Bàng Kiêu với tư cách thế nào?
Đại Yên đã diệt, nàng đến mảnh đất kinh thành này với tư cách con gái hàng thần. Nàng đã không còn thân phận đủ để xứng đôi với Bàng Kiêu, cho dù hắn không thèm để ý, e trưởng bối nhà hắn cũng sẽ không nhìn nàng bằng ánh mắt ngang hàng?
Quan trọng nhất là, đây là lần đầu tiên ra mắt trưởng bối, ấy vậy mà Tần Nghi Ninh lại không chuẩn bị lễ ra mắt.
Tần Nghi Ninh đắm chìm trong những suy nghĩ rối não, không hề chú ý Bàng Kiêu đã khom người khuỵu gối cho bằng chiều cao của nàng, mặt đối mặt quan sát nét mặt biến ảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116248/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.