Hai cô gái kia, một người khoác áo choàng đỏ sẫm, cổ áo lông màu trắng, dáng vóc cao gầy mềm mại đáng yêu, một người mặc áo ngắn tay bằng da cáo màu bạc phối hợp với chiếc váy vải bông màu lục nhạt, tay bưng một cái lò sưởi tay tinh xảo to cỡ quả táo, dáng vẻ vô cùng đáng yêu.
Hai người đều khoảng mười bảy, mười tám tuổi, bên cạnh có nha hoàn, bà vú đi theo, khá phô trương.
Tần Nghi Ninh liền dừng lại nhìn đám người kia, không cần ngẫm nghĩ cũng biết, những mỹ nhân trẻ tuổi như vậy mà ở trong phủ Trung Thuận thân vương thì chỉ có thể là những người thiếp do Thánh thượng ban cho Bàng Kiêu.
Tần Nghi Ninh không muốn liên quan tới những người này, mặc dù sau này có thể sẽ chung sống dưới một mái nhà thì cũng là chuyện về sau, thật sự không cần gấp gáp nhận biết nhau. Do đó nàng chỉ khẽ gật đầu với hai người, rồi liền dẫn theo Liên Tiểu Chúc đi vòng qua bên cạnh bọn họ.
Thiếu nữ cao gầy dịu dàng đáng yêu nhìn chằm chằm Tần Nghi Ninh bằng đôi mắt long lanh như nước, con ngươi nheo lại, trong mắt hàm chứa vẻ thù địch không che giấu.
Tần Nghi Ninh đã nhìn ra, có lẽ hai vị cô nương này cố ý chờ ở chỗ này để tìm cớ gây sự.
Trong chớp mắt khi hai người lướt qua nhau, thiếu nữ dịu dàng đáng yêu chợt nhổ nước bọt về phía Tần Nghi Ninh.
“Phì! Đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116231/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.