Đây là lần đầu tiên Lệ Quan Văn có cơ hội tham quan kỹ càng bên trong phủ Trung Thuận thân vương, dọc đường mặc dù vẫn giữ dáng vẻ kiêu căng, nhưng đôi mắt lại linh hoạt quan sát xung quanh.
Từ Vị Chi đi trước dẫn đường, thường xuyên quay đầu lại thân thiện bắt chuyện.
Chỉ có điều, từ vẻ mặt của Từ Vị Chi, Lệ Quan Văn lại nhìn ra sự căng thẳng và lúng túng.
Còn nghĩ là mình không biết sao?
Thảo nào quản gia Vương phủ lúng túng như vậy. Vương gia nào phải trẻ con mấy tuổi đầu, đã lớn như vậy rồi mà còn bị mẹ Cả phạt quỳ, lý do là vì đánh nhau ở bên ngoài. Nếu ông ta rơi vào tình thế này, ông ta cũng rất xấu hổ.
Đoàn người vào bên trong, đi tới thượng viện, Lệ Quan Văn liền không để lộ mục đích, hỏi: “Sau khi hồi phủ, Bàng phu nhân ngụ ở thượng viện?”
“Dạ, sau khi Bàng phu nhân hồi phủ, lão phu nhân đã nói Bàng phu nhân là chủ mẫu của Bàng gia, theo lý phải được kính trọng, cho nên đã chuyển Tùng Hạc Đường ra thượng viện, còn mình thì vào ở trắc viện ở hậu viện.”
“Hả?” Lệ Quan Văn kinh ngạc nói: “Lão phu nhân đại nghĩa như vậy, thực sự khiến người ta kính nể.”
Theo lý thì Trung Thuận thân vương cũng không được tính là thứ tử của Bàng phu nhân. Vả lại, năm xưa Bàng gia còn có khúc mắc, Thánh thượng đưa Bàng phu nhân đến phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116112/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.