Mồ hôi lạnh trên trán Lệ Quan Văn chảy xuống.
Mặc dù tâm tư của Thánh thượng không thể đoán được, nhưng Lệ Quan Văn theo bên cạnh Lý Khải Thiên, sớm chiều kề cận, đối với suy nghĩ và quyết sách của Lý Khải Thiên, ông ta cũng hiểu được phần nào.
Lệ Quan Văn biết Lý Khải Thiên có sự đề phòng đối với Bàng Kiêu, cũng hiểu việc hoàng đế tìm Bàng phu nhân, đưa tới bên cạnh Bàng Kiêu, chưa hẳn là xuất phát từ ý tốt gì.
Chuyện này, ông ta không có quyền bình luận.
Thế nhưng ông ta biết, nhất định Thánh thượng không mong muốn Bàng phu nhân bị đuổi ra khỏi Vương phủ như thế này.
Cho dù Bàng phu nhân bị đuổi đi, cũng không thể bị đuổi vào lúc ông ta đang ở đây! Bằng không Thánh thượng không vui, chẳng may sau đó giận cá chém thớt, tính sổ với ông ta thì sao?
Lệ Quan Văn cười nói: “Lòng hiếu thảo của Vương gia, nô tì hiểu rõ. Như vậy thì Bàng phu nhân cũng có thể hiểu được được nỗi lòng của ngài. Chỉ có điều, ngài cũng hiểu mà, người ngoài chưa chắc đã rõ. Nếu có người dèm pha ý tốt của Vương gia là không coi trọng mẹ Cả, thì ngài làm thế nào?”
Bàng phu nhân nghe vậy, âm thầm thở dài, cũng có phần thừa nhận, nói: “Vương gia, ngươi tức giận thì tức giận, nhưng ngươi không thể không để ý tới danh tiếng của Bàng gia. Dù sao ta cũng là mẹ Cả của ngươi, lẽ nào ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116110/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.