Thấy Chung Đại chưởng quỹ, Tần Nghi Ninh lập tức bảo ông dùng bồ câu đưa tin chuyển một lá thư mật về kinh thành Đại Yên, giao cho người tin cậy trong kinh thành.
Còn về nội dung trong thư, nàng sát vào bên tai Chung Đại chưởng quỹ, nhỏ giọng dặn dò mấy câu.
Nghe xong, Chung Đại chưởng quỹ kinh ngạc trừng to mắt: “Chủ nhân, người làm vậy sẽ dẫn tới họa sát thân đấy! Người không biết chứ, người Đại Chu làm sao…”
Tần Nghi Ninh khẽ vươn tay, chặn lại những lời Chung Đại chưởng quỹ còn chưa nói hết.
Nàng cười cười trấn an, bảo: “Đại chưởng quỹ yên tâm, trong lòng ta tự hiểu rõ, chưởng quỹ chỉ cần làm theo lời ta nói là được. Hãy lập tức cho bồ câu đưa thư đi đi, càng nhanh càng tốt.”
Vốn Chung Đại chưởng quỹ còn có hơi lăn tăn, nhưng thấy Tần Nghi Ninh chắc nịch như vậy thì cũng không do dự nữa mà trịnh trọng gật đầu, nói: “Tiểu thư yên tâm, nhất định ta sẽ sớm làm xong.”
“Vậy làm phiền chưởng quỹ. Việc này liên quan tới mạng người, chưởng quỹ nhất định phải cẩn thận.”
“Dạ.”
Tần Nghi Ninh không giữ Chung Đại chưởng quỹ ở lâu, nói rõ ràng xong liền lập tức xuống xe.
Chung Đại chưởng quỹ lập tức cho phu xe giơ rơi, vội vàng rời khỏi Tần gia.
Tần Nghi Ninh liền dẫn tỳ nữ trở về phòng.
Vừa bước tới trước cửa đã thấy Tào Vũ Tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116074/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.