Tần Nghi Ninh mặc bộ đồ mỏng bằng vải bông màu xanh nhạt giản dị, đội mũ sa có lụa đen che mặt, chỉ ăn mặc như một phụ nhân tầm thường rồi liền dẫn Băng Đường, Ký Vân và bốn mật thám mặt nạ bạc là đám Kinh Trập đứng chờ tại con phố cách đó không xa.
Kinh Trập thấp giọng hỏi: “Phu nhân, có cần lan truyền tin tức nữa không?”
Bọn họ sợ thân phận bại lộ, đều gọi Tần Nghi Ninh là phu nhân.
Tần Nghi Ninh gật đầu, nói: “Tiếp tục. Không thể cứ để lão gia gánh hết tội lỗi mãi được, tự hắn không muốn rêu rao, nhưng chúng ta thì có thể.”
Đại Hàn thấp giọng nói: “Chỉ là lo lắng vị bên trên kia không vừa mắt chiến công của lão gia, đến lúc đó lại ghen tị tức giận.”
Đại Hàn là người chín chắn nhất trong số bốn mật thám mặt nạ bạc đi theo Tần Nghi Ninh, cũng rành việc phân tích tình thế nhất.
Tần Nghi Ninh không khỏi bật cười: “Vị kia muốn dùng chính sách ngu dân, khiến tất cả mọi người đều thành kẻ đui mù câm điếc, nếu không thì sẽ khó mà thống trị. Nhưng hắn cũng không nghĩ lại thử xem, thực ra làm gì có ai là ngu thật, ai thật sự đối tốt với mình, ai giả tạo vờ vịt chẳng lẽ còn không dễ phân biệt? Kết luận một con người như thế nào chỉ cần nhìn vào hành động người đó làm, không cần quan tâm người đó nói gì. Mà kết luận một người bề trên như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3115960/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.