Chương 466ĐÀO
Có thế nào Lý Khải Thiên cũng không ngờ được Bàng Kiêu lại dám ầm ĩ ngay tại chỗ với mình như thế.
Y là Đế vương, là cửu ngũ chí tôn, cả thiên hạ đều là của y! Bàng Kiêu chẳng qua chỉ là một bề tôi là lại dám ăn nói như thế trước mặt y, chẳng lẽ là còn dám tạo phản?
Lý Khải Thiên chỉ cảm thấy mặt mũi đau rát, chỉ thẳng Bàng Kiêu giận dữ: “Ngươi có biết mình đang nói chuyện với không hả? Ngươi có biết người mình đang chỉ trích là ai! Chẳng lẽ trẫm còn có thể phái người đi bắt cóc thê tử ngươi!”
Bàng Kiêu nhịn rồi lại nhịn, cố lắm mới không thẳng tay giết luôn người trước mắt cho hả cơn giận.
“Thánh thượng.” Bàng Kiêu chắp tay, bị nước mưa và bùn đất bám dính chảy trên da thịt khiến làn da màu tiểu mạch lộ chằng chịt những vết thương. Đó đều là dấu vết do những năm chinh chiến đã qua để lại, đủ để khơi dậy lòng kính phục của tất cả mọi người ở đây.
Giọng hắn không bén nhọn như Lý Khải Thiên mà thẳng thừng kể lại: “Thê tử bên thần chịu khổ ở nơi thiên tai, ngày ngày chịu đói chịu khát trong hoàn cảnh ác liệt như thế mà vẫn bận tâm tới nỗi khổ của người dân. Tuy nàng chỉ là nữ, song vì ôm tấm lòng nhân từ quan tâm dân chúng, một lòng muốn làm chút gì cho người dân nên mới cắn răng không kêu khổ kêu mệt trước mặt thần.”
“Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3115926/chuong-466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.