Chương 467MANH MỐI
Đến lúc này, đội ngũ đào bới đã không ngơi tay suốt một buổi chiều, tất cả đều mệt mỏi rã rời, vừa lạnh vừa đói.
Nhưng Bàng Kiêu vẫn không chịu dừng lại. Hắn cứ thế mím chặt môi, nghiêm túc quét dọn đất bùn và cát đá, cẩn thận mượn ánh sáng mờ tối để tìm kiếm dấu vết, ngay cả một manh mối nhỏ vụn cũng không chịu bỏ qua.
Thấy hắn bỗng nhiên tìm kiếm kĩ càng như vậy, đám Tinh Hổ vệ đều sáp lại.
“Vương gia, chúng ta không tìm người nữa sao?”
Giọng Bàng Kiêu khô khốc: “Ta đang xác định xem nơi này có trang sức gì của Nghi tỷ nhi hay không, các ngươi cũng nhìn cho kĩ, không những tìm người mà dù một manh mối nhỏ thế nào cũng không thể bỏ qua.”
“Dạ.” Bốn Tinh Hổ vệ lĩnh mệnh, nghiêm túc tìm kiếm trong vũng bùn, đúng thật không bỏ qua chỉ một chi tiết nào.
Những lính Long Tương vốn đang mệt mỏi cùng cực, giờ nghe đối thoại giữa Bàng Kiêu và Lý Khải Thiên, nhìn lại dáng vẻ coi trọng tình cảm của Bàng Kiêu, tức thì mệt mỏi và giá lạnh như bay biến, lại cùng tự động giúp đỡ.
Bên này, Lý Khải Thiên đang chằm chằm nhìn người kiểm đếm bạc trong những rương kia, phát hiện trong rương có hơn một nửa là để trống, chỉ có một lớp bạc bày phía trên thì toàn thân phút chốc xì hơi.
Trong hang này lại không có kho báu!
Y vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3115924/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.