Trình Tô Nhiên ngủ đến không yên ổn, mơ thấy ác mộng.
Trong mơ cô thấy chính mình bị một con rắn vừa đen vừa thô đuổi theo, ở bên trong rừng cây chạy như điên, chạy vội chạy vội thể lực lại không đủ, vừa quay đầu lại liền thấy con rắn mở ra cái mồm to đầy máu-----
Sau đó cô bị dọa tỉnh.
Mở mắt ra, đầu óc ngắn ngủi trống rỗng vài giây, cô giật giật tay chân, bên eo truyền đến cảm giác khó chịu, nhịn không được thở nhẹ ra tiếng.
"Khụ khụ----"
Cổ họng khô khốc, thanh âm có chút tắt nghẽn.
Cô chống cánh tay bò ra khỏi ổ chăn, nhìn quanh bốn phía, đây là phòng của chị ấy, giống như cũ chỉ có một mình cô, mà chính bản thân cô lại cái gì cũng không có.
Cúi đầu lại ngẩng đầu, Trình Tô Nhiên ngồi yên ở kia, đại não dần thanh tỉnh, ký ức đêm qua mãnh liệt ập tới....
Người đó thật sự là chị ấy sao? Một người sao lại có thể thay đổi sắc mặt nhanh như vậy?
Lạnh nhạt, hung ác, không chút lưu tình.
Nhưng là, lại vì cái gì mà không thể như vậy? Đó chính là kim chủ, tâm tình không tốt,liền tùy ý lấy cô làm nơi trút xuống, cô cũng không thể có bất luận một câu oán hận nào, qua đi vẫn sẽ như cũ muốn được lấy lòng, được tâng bốc, muốn một gương mặt tươi cười chào đón. Đây chính là số phận của chim hoàng yến.
Cô an ủi chính mình đây chẳng qua chỉ là công việc, ở bên ngoài làm công có khi nào lại không phải xem sắc mặt lãnh đạo, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-dong-tam/1032508/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.