Ước chừng mười phút, Lạc Phi mới đưa cái vật căn trướng dị thường giải phóng. Trong khi thực thực hiện động động tác phóng thích, trong đầu hắn mặc niệm tên của Lăng Tịch.
Nếu... Nếu như nam nhân giúp thì thật là tốt biết bao.
Lạc Phi giải quyết xong, mới nhẹ nhàng trở lại phòng, cũng xốc chăn nằm lên giường.
Nằm xuống, nam nhân bên cạnh hướng bên trong dịch chuyển thân mình chừa ra một khoảng trống cho Lạc Phi
Lăng Tịch còn chưa ngủ, là chờ mình sao?
Lạc Phi nhìn phía sau nam nhân, nhịn không được đem thân mình gần sát một chút, nam nhân liền nhanh chóng hướng bên trong dời ra giữ khoảng cách.
"Ba, người lại đây đi, con không làm gì đâu."
Nam nhân không lên tiếng, Lạc Phi cũng không nói. Trong lúc nhất thời, Lạc Phi cũng không biết rốt cuộc nên thế nào mới tốt, chỉ có thể tiếp tục nhìn chằm chằm cái ót nam nhân.
Lạc Phi hoàn toàn không ngủ. Nghe nam nhân hít thở, khẳng định, nam nhân cũng ngủ không được.
Một lúc sau, khi Lạc Phi muốn xoay người sang hướng khác để ngủ, nam nhân chậm rãi xoay thân mình lại đây. Hai tầm mắt chạm vào nhau, nam nhân thong thả nháy mắt mấy cái, môi mấp máy.
"Phi Phi, con... con mới vừa nói, là nghiêm túc sao?"
Hỏi xong nam nhân cũng trở nên khẩn trương, vì sắp nghe đáp án của Lạc Phi. Nếu Lạc Phi phủ nhận, nói đó là nói giỡn, có lẽ sẽ thoải mái rất nhiều, cũng có thể đem lời này thành chuyện cười. Nhưng mà nếu Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-doan-chi-luyen/2880342/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.