Lạc Phi nhíu mày, buông đôi đũa trong tay xuống dưới. Lăng Tịch cuối cùng cũng lấy lại tinh thần nhìn Lạc Phi.
"Phi Phi, có phải đồ ăn không hợp khẩu vị?"
"Không phải, chính là con còn rất no, ăn không vô bao nhiêu."
"Như vậy à, ta cũng ăn no rồi, không ăn nữa."
Nam nhân gật gật đầu, để đũa xuống thu dọn bàn, lại một lần nữa vào phòng bếp.
Lúc rửa bát, nam nhân làm vỡ một cái bát. Lạc Phi chạy vào xem, Lạc Phi phát giác tay nam bị thương có máu chảy ra.
Lạc Phi mau đem nam nhân mang vào phòng, dùng cồn rữa vết thương lại dùng băng gạc băng bó lại, mới nhẹ nhàng thở ra, cũng buông tay nam nhân ra.
"Phi Phi, đã làm phiền con."
"Ba, cẩn thận một chút."
"Ta... Sẽ chú ý."
"Vâng, vậy là tốt rồi. Không được nghĩ về Bạch Tiểu Hàn nữa, nếu muốn cũng chỉ có thể nghĩ đến con."
Khi nhận thấy nam nhân mở to mắt nhìn mình, Lạc Phi mới phát hiện mình lỡ lời, liền vội vàng đứng lên đi ra ngoài.
"Phi Phi! Con muốn đi đâu?"
"Đi... Đi phòng bếp dọn dẹp."
Dưới tình thế cấp bách Lạc Phi nghĩ ra lý do hợp tình hợp lý để che dấu mình không ổn.
"Vậy con phải cẩn thận, đừng để bị thương."
"Được."
Thu dọn xong phòng bếp, sợ nam nhân ở nhà suy nghĩ về Bạch Tiểu Hàn, Lạc Phi liền lôi kéo nam nhân đi ra ngoài dạo một vòng, thẳng đến tối mới trở về.
Về đến nhà đã hơn mười giờ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-doan-chi-luyen/2880341/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.