"Hắn không phải ba của con! Hắn là ba tên nghiệt chủng kia!"
"Tiểu Duệ, con nói như vậy thật không đúng! Cái gì nghiệt chủng? trên danh nghĩa đó là anh con, sao lại gọi như vậy?"
"Anh gì? Hừ!"
Đối với này xưng hô này, Lăng Duệ cười nhạt. Để cho hắn gọi cái tên nghiệt chủng là anh? Nằm mơ cũng đừng nghĩ.
"Tiểu Duệ! Ta mặc kệ con nghĩ gì, nhưng hắn vẫn là con Lăng Tịch, hắn cũng không có làm sai cái gì, cho dù không thể chấp nhận hắn, cũng không thể đi kỳ thị hắn. Còn có từ nghiệt chủng kia, ta không muốn con nói nữa."
"Ông... Hắn rõ ràng là vậy mà, vì cái gì còn muốn che chở hắn? Hay là hắn cho ông lợi ích gì?"
"Lăng Duệ!"
Lúc này đây, Lăng lão gia trực tiếp gọi tên Lăng Duệ, trong ánh ông cũng mang theo sự đau lòng.
"Chính con cũng không phải con Lăng Tịch sinh ra, con là do Khả Hinh cùng người đàn ông khác sinh hạ, nếu Lăng Tịch gọi con một tiếng nghiệt chủng, người khác trước mặt gọi con là nghiệt chủng, con sẽ suy nghĩ thế nào?!"
Vốn không muốn cùng Lăng Duệ nói đến chuyện này, nhưng Lăng Duệ luôn dùng từ miệt thị Tần Tường làm cho ông có chút thất vọng và buồn lòng. Ông luôn muốn bồi dưỡng Lăng Duệ thành người nối nghiệp. Ngoại trừ bồi dưỡng năng lực quyết đoán, ông cũng hy vọng Lăng Duệ có tấm lòng khoan dung, thiện tâm. Cách cư xử của Lăng Duệ giờ phút này khiến cho ông rất thất vọng.
"Con...."
"Tiểu Duệ, con nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-doan-chi-luyen/2880327/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.