"Tần Tường..."
Lăng Tịch nhịn không được khẽ gọi Tần Tường một tiếng, nhưng Tần Tường giờ phút này cũng không có nghe được gì. Nhìn Tần Từng đứng im không nhúc nhích, nam nhân đau lòng cũng không nói nên lời.
Lại một lát sau, Tần Tường nhìn lại nam nhân, có chút gian nan mở miệng hỏi
"Chuyện này, ngươi biết không?"
"Biết. Cách đây vài ngày Khả Hinh nói cho ta biết đích, còn chưa kịp cùng ngươi nói."
"À."
Tần Tường chậm rãi gật gật đầu, sau đó xiết chặt tờ giấy trong tay xoay người đi ra cửa.
"Tần Tường..."
Nam nhân muốn gọi lại hỏi Tần Tường muốn đi đâu, nhưng Tần Tường làm như không có nghe thấy vẫn tiếp tục đi không quay đầu lại.
"Lăng Tịch, đừng gọi, để cho hắn một mình yên tĩnh đi."
Phía sau, giọng Lăng lão gia truyền đến.
"Dạ... Được rồi."
Có lẽ, chờ cho Tần Tường bình tĩnh một chút, sẽ đi tìm Tần Tường nói chuyện.
"Lăng thúc, con cũng cần phải trở về, người nghỉ ngơi cho tốt, lần sau lại đến thăm người."
"Lăng Tịch, nếu đã đến đây, không bằng ở lại ăn bữa cơm, ta cũng thật lâu không có gặp con."
"Vậy... Được rồi."
Gặp nam nhân đáp ứng ở lại, Lăng lão gia đi đến vỗ vai nam nhân, sau đó mở cửa đi ra ngoài. Thư phòng giờ cũng chỉ còn lại có nam nhân cùng Lăng Duệ hai người.
Lăng Duệ hiện tại rất không thoải mái, phi thường khó chịu!!! Trong lúc nhất thời, hắn có loại cảm giác bị phản bội.
Từ trước tới nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-doan-chi-luyen/2880323/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.