Tuy duy trì tư thế này hồi lâu có điểm mệt, nhưng nghĩ đến có thể cùng Tần Tường gần gũi trong chốc lát, nam nhân lại cảm thấy rất giá trị. Dù sao, bình thường nếu muốn cùng ở cùng Tần Tường như vậy là rất khó.
Lát sau, nam nhân cũng buồn ngủ, đang lúc muốn ngủ, bỗng có tiếng chuông cửa. Khi nam nhân mở mắt, tiếng chuông cửa ngừng lại. Chẳng lẽ là ảo giác? Ngay lúc nam nhân nghi hoặc, đầu giường chuông điện thoại vang lên. Tần Tường bất mãn than thở vài tiếng, sau đó đem thân mình lăn qua sử dụng gối đầu bưng kín lỗ tai.
Sợ Tần Tường nỗi giận, nam nhân cầm điện thoại lên ghé vào bên tai,
"A lô?"
"Ngươi là ai? Tần Tường đâu?"
"A, hắn còn đang ngủ. Ta là... Ta là nhân viên của hắn, ở trong này giúp hắn sắp xếp quần áo."
Tần Tường không chịu thừa nhận quan hệ cha con của họ. Cho nên, nam nhân cũng không có đem quan hệ này nói ra, mà là nói mình là nhân viên của Tần Tường.
"Á...Vậy làm phiền ngươi tới mở cửa, ta ở ngoài cửa."
"Vâng, được."
Giọng cô gái rất lễ phép làm nam nhân cảm thán một tiếng, sau đó đem điện thoại để lại chỗ cũ, từ trên giường đứng lên đi ra cửa.
Cửa mở, nam nhân thấy được Mạn Ny. Hôm nay Mạn Ny mặc bộ sườn xám ngắn màu đỏ thẫm có gắn kim sa, bên trên thêu hoa văn cũng rất đăc biệt, hơn nữa Mạn Ny búi tóc lên nhìn rất cổ điển. Đặc biệt thân sườn xám càng làm nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-doan-chi-luyen/2880099/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.