Đường Du Nhiên quét mắt qua bàn ăn với thức ăn thịnh soạn, lạnh lùng cong môi với ánh mắt lấy lòng của Khâu Thiếu Trạch: “Tôi không đói, anh ăn đi, lúc nãy tôi đã cùng mấy người chị Đỗ ăn bữa tối ở ngoài rồi.”
Khâu Thiếu Trạch nghe Đường Du Nhiên nói vậy, sắc mặt bỗng trở nên cứng đờ, rồi lại nghe thấy cô nói tiếp: “Tôi hơi mệt, về phòng nghỉ ngơi trước đây.”
Nói xong, Đường Du Nhiên xoay người cất bước chuẩn bị lên lầu. Khâu Thiếu Trạch nhíu mày nhìn bóng lưng Đường Du Nhiên rời đi, vô thức đuổi theo, nắm lấy cổ tay của cô.
Đường Du Nhiên bị ép buộc phải dừng bước chân, xoay người nhìn Khâu Thiếu Trạch. Cô dùng sức muốn rút tay về, nhưng Khâu Thiếu Trạch nắm quá chặt, cô không thể nào giãy ra được, chỉ đành nói với anh ta: “Khâu Thiếu Trạch, sao? Còn có chuyện gì à?”
“Không có gì.” Khâu Thiếu Trạch vừa nói vừa nắm lấy tay Đường Du Nhiên không buông ra, nhìn cô bằng ánh mắt quan tâm, nói: “Du Nhiên, có phải lúc ở trong bệnh viện, Bạch Tiên Nhi lại nói lung tung gì với em không?”
Khâu Thiếu Trạch nhăn mày, cảm nhận được sự lạnh lùng của Đường Du Nhiên đối với anh ta chỉ là vì lúc ở bệnh viện cô nghe thấy mấy lời nói lung tung của Bạch Tiên Nhi, nên bây giờ cô đang giận anh ta.
“Không có, tôi chỉ là hơi mệt thôi.” Đường Du Nhiên lắc đầu với Khâu Thiếu Trạch: “Khâu Thiếu Trạch, tôi muốn về phòng nghỉ ngơi.”
Khâu Thiếu Trạch thấy Đường Du Nhiên có vẻ mệt mỏi nên cũng không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-do-ngoai-tinh/770390/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.