“Vâng, vâng!” Đàn em vội vàng đáp, anh ta khởi động xe chanh chóng lái đến bệnh viện gần nhất.
Quý Viêm Phong ôm Đường Du Nhiên trên xe còn cô thì đã hôn mê.
Quý Viêm Phong lòng như lửa đốt ôm chặt lấy Đường Du Nhiên, khi anh ta đang suy nghĩ thì điện thoại trong túi đột nhiên reo lên.
Là Thời Ngọc Thao gọi đến, Quý Viêm Phong vội vàng bấm nút nhận cuộc gọi, vừa áp điện thoại lên tai thì nghe thấy giọng nói lo lắng của Thời Ngọc Thao: “Thế nào rồi Quý Viêm Phong? Aker dẫn người rời đi chưa? Du Nhiên đâu? Các anh cứu được người chưa?”
Đối mặt với những câu hỏi liên tiếp của Thời Ngọc Thao Quý Viêm Phong lại trả lời bình tĩnh hơn anh: “Aker đã dẫn người đi rồi! Chúng tôi đã cứu được Du Nhiên nhưng tình trạng bây giờ của cô ấy rất tệ, cô ấy đã hôn mê rồi, vẫn chưa biết là bị thương ở đâu hiện đang khẩn trương đi đến bệnh viện gần nhất.”
Thời Ngọc Thao nghe Quý Viêm Phong nói Đường Du Nhiên đã hôn mê trái tim anh đập nhanh vì hoảng sợ, anh siết chặt tay thành nắm đấm, cầm điện thoại rồi lập tức nói: “Anh cứ đưa Du Nhiên đến bệnh viện trước! Tôi lập tức sẽ qua đó!”
“Được! Tôi biết rồi.” Quý Viêm Phong trả lời và lúc anh ta định cúp máy thì nghe thấy giọng nói cảm kích của Thời Ngọc Thao vang lên trong điện thoại: “Quý Viêm Phong, lần này cảm ơn anh rất nhiều.”
Quý Viêm Phong nghe Thời Ngọc Thao nói vậy anh ta không nhịn được vô thức liếc nhìn Đường Du Nhiên đã hôn mê trong vòng tay mình sau đó nói với đầu dây bên kia: “Không cần cảm ơn tôi, tôi không phải vì anh tôi chỉ vì Du Nhiên mà thôi!”
Nói xong Quý Viêm Phong cúp máy.
Thời Ngọc Thao vội vàng khởi động xe chạy về hướng bệnh viện gần ngoại thành phía Đông nhất, vừa lái xe anh vừa gọi điện thoại cho đàn em đang canh giữ bên phía An Lâm, yêu cầu đàn em lập tức nghĩ cách đi vào biệt thự cứu người.
Hiện tại Thời Ngọc Thao đang ở trung tâm thành phố, sẽ mất ít nhất là một tiếng đồng hồ để lái xe đến bệnh viện gần ngoại thành phía Đông nhất.
Và Thời Ngọc Thao không biết rằng vì quyết định ích kỷ của mình mà mặc dù Đường Du Nhiên đã được cứu nhưng An Lâm giống như rơi vào địa ngục sâu thẳm.
An Lâm bị nhốt trong ngôi biệt thự nhỏ cửa ra vào đều đã bị đóng chặt, biệt thự lại cách âm rất tốt và là một khu nhà biệt lập nên dù An Lâm có gào thét thế nào cũng không có ai nghe thấy.
Bên này có ba người đàn ông áo đen che mặt phụ trách canh giữ An Lâm, hai người trước thì phụ trách canh giữ bên ngoài.
Vì Aker ra lệnh nên hai người đàn ông áo đen phụ trách canh giữ bên ngoài cũng trở lại căn phòng nơi An Lâm bị giam giữ.
Ba người đàn ông cao lớn nhìn nhau rồi dùng ánh mắt như sói đói nhìn về phía người An Lâm, ba người đàn ông cao lớn không ai bảo ai cùng nhếch môi mỉm cười.
Đối với ba người đàn ông thì bây giờ An Lâm chẳng khác gì miếng thịt mỡ thơm ngon treo bên miệng bọn họ.
Vốn dĩ An Lâm đã trông rất xinh hơn nữa thân hình lại vô cùng đẹp đã thế còn là một ngôi sao nổi tiếng!
Phải biết rằng những tên vệ sĩ giống như bọn họ làm gì có cơ hội ngủ với một ngôi sao lớn đáng giá như An Lâm chứ, bình thường ngay cả gặp mặt chỉ sợ cũng không gặp được!
Nhưng bây giờ ông chủ của bọn họ bảo bọn họ muốn chơi thế nào thì chơi, phải chơi hết mình, vừa tưởng tượng đến cái cảnh kích động máu trong huyết quản của ba người đàn ông lập tức sôi trào, phần dưới cơ thể điên cuồng cuộn lên.
An Lâm đang bị trói trên ghế, cô ta thấy ba người đàn ông đang nhìn mình chằm chằm với ham muốn không hề che giấu và không chút kiêng rè trái tim cô ta đập thình thịch dấy lên một dự cảm chẳng lành, cô ta vô thức sợ hãi rụt cổ lại, cô ta muốn lùi lại phía sau nhưng vừa cử động thì mới nhận ra bản thân đã bị trói chặt vào ghế, hoàn toàn không thể cử động.
Người đàn ông đi gần trước nhất trong ba người đàn ông cầm lấy công tắc quả bom hẹn giờ được đặt lên bàn uống trà bên cạnh, giơ tay ấn về An Lâm rồi chỉ nghe thấy tiếng bom hẹn giờ khẽ vang lên một tiếng tinh rồi tắt đi.
Quả bom hẹn giờ vừa được tắt thì một người đàn ông đã không thể chờ được nữa xoa xoa tay, anh ta bước nhanh tới chỗ An Lâm vội vàng gỡ quả bom hẹn giờ trên người An Lâm xuống và trong lúc đó không quên giở trò trên người An Lâm, anh ta vô cùng tùy tiện và to gan sờ ngực cô ta, sau đó còn véo vào eo An Lâm.
An Lâm không phải người ngu ngốc, mấy người này hoàn toàn không có ý muốn thả cô ta đi!
An Lâm trợn tròn mắt sợ hãi, toàn thân cứng đờ không dám động đậy, cô ta không tự chủ được rùng mình một cái nhìn hai người đàn ông đang ngày càng đến gần mình, An Lâm không khỏi run rẩy hét lên: “Mấy người muốn làm gì! Mau cút đi! Mau cút hết cho tôi!”
“Đừng đụng vào tôi! Tôi sẽ không tha cho mấy người! Mau buông ra!”
“Tôi quen biết Aker! Tôi và anh ta là bạn bè! Mấy người làm thế này Aker sẽ không tha cho mấy người đâu!”
“Mấy người mau thả tôi ra! Mau thả tôi ra! Aker đã hứa với tôi anh ta sẽ không làm hại tôi! Mau thả tôi ra!”
Sau khi người đàn ông đầu tiên gỡ bỏ quả bom hẹn giờ anh ta dứt khoát cởi hết dây trói trên người cô ta ra, không đợi An Lâm giãy giụa, anh ta dùng sức rồi không hề khách sáo kéo An Lâm ôm chặt vào lòng.
An Lâm được cưng chiều từ nhỏ, tay trói gà không chặt nên hoàn toàn không phải là đối thủ của mấy tên vệ sĩ.
Bị tên vệ sĩ ôm trong lòng ngay cả sức để giãy giụa cô ta cũng không có.
Tên vệ sĩ đó vừa đưa tay vào trong quần áo của An Lâm tùy ý chơi đùa vừa cười hèn hạ nói: “Cô An Lâm, cô vẫn chưa biết sao, ông chủ đã ban tặng cô cho ba chúng tôi rồi còn bảo chúng tôi thỏa sức chơi đùa cô.”
“Sau đó giết chết cô rồi đưa thi thể cô đến trước mặt Thời Ngọc Thao.”
“Nếu như bây giờ cô ngoan ngoãn nghe lời phối hợp với ba người chúng tôi thì lát nữa lúc giết cô chúng tôi sẽ không tra tấn cho cô chết một cách thoải mái!”
Trong lòng An Lâm cảm thấy ớn lạnh… Cả người cô ta giống như rơi vào hố băng, trong lòng hối hận muốn tự tát mình hai cái thật mạnh.
Aker là một thằng điên! Vậy mà cô ta lại đi hợp tác với một thằng điên như Aker!
Cô ta không muốn chết! Cô ta thực sự không muốn chết!
An Lâm cắn chặt môi ép mình bình tĩnh lại rồi nhìn người đàn ông đang giở trò trên cơ thể mình rồi cố nở một nụ cười với anh ta: “Mấy người đừng có giết tôi được không? Tôi có thể cho mấy người rất nhiều rất nhiều tiền, mấy người thả tôi đi được không, có được không? Cầu xin mấy người.”
“Chỉ cần mấy người không giết tôi, mấy người muốn làm gì tôi tôi đều có thể phối hợp… Chỉ cần mấy người đừng giết tôi là được… Cầu xin mấy người…”
An Lâm vừa nói nước mắt không kìm được rơi lã chã, bởi vì sợ hãi nên toàn thân run rẩy.
Người đàn ông đang ôm chặt An Lâm thấy dáng vẻ khóc lóc xinh đẹp đáng thương của cô ta bèn giơ tay bóp cằm cô ta, nhìn vệt nước mắt trên mặt An Lâm nhếch môi bật cười một cách thô lỗ: “Cô An Lâm, lời của ông chủ chúng tôi không dám làm trái, nếu không thì chúng tôi có lấy tiền của cô cũng không còn mạng nữa.”
Aker luôn hành động rất tàn nhẫn và bọn họ là đàn em của Aker đều đã sớm thấy qua thủ đoạn của anh ta nên bọn họ không có gan làm trái lời Aker.
Một người đàn ông khác có chút không nhịn được nữa sốt ruột nói với người đàn ông đang ôm An Lâm: “Nhanh lên, đừng có ở đây nói nhảm với cô ta nữa, chúng ta chơi nhanh chút! Có tận ba người đấy! Phải chơi một trận thật đã, đừng lãng phí thời gian, nếu không làm ông chủ không vui thì chúng ta chết cả đám!”
Người đàn ông này vừa nói xong thì lập tức cởi chiếc thắt lưng trên eo xuống.
Tiếng hét tuyệt vọng của An Lâm đột nhiên vang lên trong căn phòng yên tĩnh, An Lâm bị ba người đàn ông đè xuống nền đất lạnh.
Quần áo của cô ta rất nhanh đã bị ba người họ cởi ra hết, trong phút chốc chỉ còn tiếng thở dốc của ba người đàn ông và tiếng la hét của An Lâm.
Còn một số đàn em nhận lệnh của Thời Ngọc Thao lẻn vào trong chung cư Kim An cứu người khó khăn lắm mới lẻn vào được nhưng họ lại bị chặn ở bên ngoài của khu biệt thự biệt lập.
Cửa biệt thự đã bị khóa trái từ bên trong bên ngoài chỉ có thể phá khóa mới mở được, nhưng bọn họ không dám phá khóa vì sợ làm kinh động đến người bên trong.
Dù sao thì mệnh lệnh của Thời Ngọc Thao là phải cứu An Lâm ra ngoài một cách an toàn.
Mấy người liếc mắt nhìn nhau rồi quyết định đi vào từ ban công tầng hai của căn biệt thự để cứu người.
Sau khi một vài người vào ban công tầng hai tiến vào biệt thự thì thấy An Lâm và ba người đàn ông đang khỏa thân nằm trong phòng khách.
Cơ thể An Lâm đầy những vết bầm tím khó coi, hiển nhiên là ba người đàn ông đã xong việc.
Thấy đột nhiên có người xông vào ba người đàn ông hoảng hốt nhưng lúc này bọn họ không mặc quần áo, bọn họ vội vàng đi tìm súng, có hai người đàn ông chưa tìm được súng thì đã bị người của Thời Ngọc Thao ấn mạnh xuống mặt đất.
Người còn lại thì hành động nhanh hơn, anh ta nhanh chóng nhặt khẩu súng rơi trên mặt đất lên giơ súng bắn về phía An Lâm chứ không phải vào đàn em của Thời Ngọc Thao, đến thời điểm này tên vệ sĩ vẫn không quên mệnh lệnh của Aker.
Tiếng nổ vang lên, trong lúc hoảng loạn viên đạn đã đi trượt, nó không bắn vào tim An Lâm mà trúng bụng của cô ta, đột nhiên máu tươi tuôn ra dữ dội.
An Lâm giống như đã chết vậy, hoàn toàn không cảm thấy đau đớn, chỉ rên rỉ một tiếng rồi vẫn tiếp tục vô hồn nhìn lên trần nhà.
Sau khi nổ súng, người đàn ông đó bị người của Thời Ngọc Thao đề xuống đất và giật súng trên tay.
Tên cầm đầu nhìn tình trạng thê thảm của An Lâm vội vàng cởi áo vest khoác lên người cô ta rồi lập tức ra lệnh cho người gọi xe cấp cứu.
An Lâm trúng đạn, vết thương rất nghiêm trọng, máu không ngừng chảy ra tên cầm đầu cũng không dám che giấu, lập tức gọi điện thoại cho Thời Ngọc Thao.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]