Nghe thấy tiếng rên đầy đau đớn dưới thân, Yến Thư mới nhận ra việc mình ngã lên người Patrick như vậy đã làm hắn bị thương. Cô vội bò sang bên cạnh, ngồi chồm hổm ở đó mà không biết nên nói gì. Cô… Cô cảm giác hình như anh Phàm đang giận, hiếm khi cô thấy anh nhìn mình bằng ánh mắt khó chịu đó, nhưng mà cô đâu có làm gì đâu, cô nên mở miệng thế nào đây? 
Đang lúc Yến Thư rối rắm, Patrick cũng bò dậy từ dưới đất, phủi phủi bụi trên người mình rồi liếc nhìn cô và hỏi: 
“Cô đi đứng kiểu gì thế?” 
“Cậu muốn bị đè ra đánh nữa hay sao?” Yến Thư trừng lại. 
Đám bạn của Yến Thư cũng túm tụm về phía này, hỏi han họ xem có làm sao không. Ninh Khả Điềm trông thấy anh chàng vệ sĩ nhà Yến Thư đang mặc áo sơ mi với quần tây âu thì mắt suýt phát sáng, đám con gái khác cũng vậy. Body của anh chàng khiến họ quên cả việc Patrick vừa ngã chổng vó... 
Dịch Phàm mang thêm rau và hoa quả đến chỗ họ, nào ngờ nhìn thấy một màn gai cả mắt. Anh đặt đĩa hoa quả lên tay của một cô gái đứng đó, trực tiếp kéo Yến Thư đang ngồi dưới đất giả vờ tàng hình đứng dậy rồi nói: 
“Tiểu thư cứ tiếp tục đi, tôi chỉ hỏi vậy thôi.” 
“Tiếp tục gì chứ? Em vô tình té lên người cậu ta mà…” Yến Thư nói một nửa thì bị anh nhìn chằm chằm mà rụt cổ lại, giọng nhỏ dần theo thời gian. 
Một cô gái bẽn lẽn lên tiếng: 
“Yến Thư, tớ thấy anh vệ sĩ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-do-kho-cuong/203868/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.