Dù cha đã từ bỏ những việc làm trái pháp luật từ lâu, nhưng máu giang hồ của mấy ông chú ở Nam Cung gia còn sục sôi lắm, không có việc gì làm thì lôi nhau ra chơi đấu vật, mặc đồ đen giữa trời hè nắng nóng rồi thi chạy, thật sự là… có chút kỳ cục. 
Yến Thư gọi điện thoại về nhà dặn dò một lúc lâu, bảo họ chuẩn bị đón tiếp bạn của mình, cấm tiệt ai dám làm ra chuyện gì quá khác thường, sau đó thì vui vẻ lên lớp. 
Cũng lúc đó, Dịch Phàm đi đỗ xe trở lại, đứng ở bên ngoài phòng học quan sát Yến Thư. Bởi vì là tiết cô nàng không thích nên chưa qua nửa giờ, cô đã bắt đầu gật gù. Anh nhìn đồng hồ, bấm điện thoại một chút rồi cất đi, 
Đến khi Yến Thư cùng bạn bè ra ngoài, Dịch Phàm trực tiếp lái xe đến rồi bước xuống. Yến Thư dặn anh ở xa một chút, mà anh chẳng thèm nghe, chỉ lo mang mấy túi nước đến chỗ cô. 
Anh dùng chất giọng bình tĩnh nói: 
“Tiểu thư vất vả rồi.” 
Sau đó đặt vào tay Yến Thư một ly nước mình vừa đặt mua, không chỉ riêng cô mà mấy bạn học của cô cũng có phần. 
Yến Thư hơi ngượng ngùng khi bị ánh mắt mờ ám của đám bạn quét qua, cô nói nhanh: 
“Tôi sẽ gửi địa chỉ cho mọi người, hẹn tối gặp!” 
Dứt lời, cô túm lấy bàn tay mang theo vết chai của Dịch Phàm chạy trối chết khỏi đó. Anh lên xe, vẫn như trước không cảm thấy đã làm gì sai, nhưng cô lại phụng phịu mắng anh: 
“Sao anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-do-kho-cuong/203867/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.