Sau khi Thái Bình trở lại phủ công chúa, cố ý thay một bộ triều phục. Chờ đầu bếp chuẩn bị xong rượu và thức ăn cho bữa tiệc, nhóm cung tì liền mang lên chính điện, bố trí ở trên kỷ án. 
Thái Bình ngồi vào chủ tọa, liền sai người mời các vị phụ tá ngồi vào vị trí. 
Hôm nay Lý Lăng không ẩn trong tối, hắn mặc bộ giáp chuyên môn, đứng ở bên cạnh công chúa để hộ vệ. Mọi người đều biết công chúa có ám vệ gọi là Lý Lăng, ngoại trừ lúc công chúa vào cung, công chúa đi đến nơi nào, đều sẽ mệnh hắn đi theo bảo hộ cẩn thận. Rất nhiều người đều chỉ biết có một vệ sĩ như vậy, lại chưa từng nhìn thấy vệ sĩ này rốt cuộc có bộ dáng gì. 
Hôm nay vừa nhìn thấy, người này quả nhiên oai hùng, thậm chí còn ẩn ẩn mang theo một mạt sát khí lạnh thấu xương. 
Mặc dù hắn không giới thiệu chính mình, đám phụ tá cũng có thể đoán được hắn rốt cuộc là ai. Thậm chí, mỗi phụ tá đều ngửi được tiệc rượu hôm nay lộ ra hương vị “Hồng Môn Yến”. 
Diêu Sùng làm chiêm sự, dẫn chư vị phụ tá vào chỗ thỏa đáng xong, hắn mới chắp tay nhất bái với công chúa, về đến chỗ của chính mình trong bữa tiệc. 
Thái Bình không đáp lại hắn cái gì, chỉ vẫy vẫy tay với Lý Lăng. 
Lý Lăng khom lưng nghiêng người đến gần Thái Bình, nghe công chúa thì thầm vài câu, liền ấn kiếm nhanh chóng rời khỏi chính điện. 
Diêu Sùng luôn cảm thấy bầu không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-dinh/2679050/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.