Tiệc rượu kết thúc, Trương Thuyết rời khỏi phủ trước. 
Trên mặt Thái Bình có vẻ say, nhìn về phía Địch Quang Tự vẫn còn trong bữa tiệc, “Địch đại nhân?” 
Địch Quang Tự mỉm cười đứng dậy, nhất bái với Thái Bình, “Gia phụ vẫn luôn khen lòng công chúa mang thiên hạ, mới đầu thần còn không tin, hôm nay xem như tâm phục khẩu phục.” 
Thái Bình cười mà không nói, Địch Quang Tự đột nhiên nói như vậy, hẳn chỉ là một lời mở đầu. 
Địch Quang Tự nhìn ra công chúa chờ hắn nói xong, cười nói: “Thần có mấy người muốn tiến cử, đều là bằng hữu mà thần quen biết ở Lại Bộ, không biết điện hạ có nguyện ý nghe thần nói mấy lời hay không?” 
Thái Bình chắp tay cười khẽ, “Đã là do Địch đại nhân tiến cử, bổn cung tự nhiên vui vẻ vui lòng đón chào.” 
Ngày đó, Địch Quang Tự lần lượt tiến cử mười người, xuất thân cùng tài cán của mười người này đều được nói ra rành mạch. Thái Bình một bên nghe, một bên âm thầm ghi nhớ tên mấy người này. Tuy đều là quan nhỏ chưa có danh tiếng, có thiếu cũng chỉ là một vị Bá Nhạc mà thôi. 
Diêu Sùng cùng Tống Cảnh cũng chỉ là người may mắn trong thời đại ở đời trước, cho nên bọn họ mới có thể thi triển hết khát vọng, sử sách lưu danh. Nếu đời này do nàng nắm giữ, Thái Bình nguyện làm Bá Nhạc, nàng cũng không tin quốc gia rộng lớn như vậy lại không tìm được Diêu Sùng hoặc Tống Cảnh thứ hai. 
Đêm đó Thái Bình liền viết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-dinh/2679048/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.