Màn đêm phủ xuống, ngồi ở phía trước căn trúc ốc ở Bích không hải, thân ảnh Tần Thương có chút ủ rũ, hé ra cây cổ cầm Hoành vu trước mặt. " Âm Trúc hẳn là đã tới Mễ lan rồi, ngươi đã gặp hắn chưa? Ny Na a Ny Na, ngươi cũng biết là ta muốn đi ngươi cỡ nào, nhưng mà, ta không thể, trên người ta bây giờ phải đeo theo gánh nặng, nhiều lắm nhiều lắm. 
Lưu thủy du nhiên thiên, tùy dạ nhập nhĩ thanh. 
Linh lung tri ý hạ, bất ngữ nhất huyền thanh. 
Linh linh đích âm vận hóa tác thi chương, tố dữ nhĩ, tế tế địa thính. 
Nhất đoạn tâm nguyện, túc mệnh bất nhượng cầm tiêu kim sinh thác quá, lưu Hạ chí mĩ đích âm duyên, vu tư. 
San san nhi lai, bão trứ nhĩ hỉ hoan đích 
Cầm, kim dạ canh gia thanh lệ. 
Thiên lí thanh huy hạ, dữ nguyệt tương tích. 
Phủ nhất khúc diêu tương kí, thiết thiết, lí diện ngã tâm vu kiên. " 
Tiếng đàn cất, giọt lệ rơi, mặc dù không phải Hải nguyệt Thanh huy cầm, nhưng lúc này, hai tay Tần Thương đã án trên dây đàn một khắc, tư lự đắm chìm trong dĩ vãng. 
Nguyệt thần thủ hộ Âm Trúc không có mặc, nhưng tâm linh thủ hộ cùng với sinh mệnh thủ hộ thì hắn đã đeo ở dây lưng. Mặc dù hôm nay, Ny Na đã biết hắn là đệ tử của Tần gia gia thì có vẻ rất hung dữ, nhưng từ trên người nàng, ngoại trừ cảm giác bi thương ở bên ngoài, hắn rõ ràng cảm nhận được Ny Na nãi nãi đối với Tần gia gia của hắn có hoài niệm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-de/189706/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.