Tử ngẩn người, quay đầu nhìn về phía hảo huynh đệ của mình
-Có lẽ ngươi nói đúng. Ông trời ban cho thú nhân thân thể cường tráng và chiến lực trời sanh, nhưng không thể lại cho chúng ta trí tuệ cao đẳng. Có lẽ trời an bài cực bắc hoang nguyên là địa phương tồn tại tốt nhất của thú nhân. Nếu đái lĩnh thú nhân đi ra cực bắc hoang nguyên, sợ rằng ngược lại sẽ mang đến hủy diệt cho Thú nhân tộc. Ta cần cẩn thận nghĩ lại mới có thể trợ giúp thú nhân phát triển tốt hơn.
Diệp Âm Trúc nói:
-Được rồi, ngươi bảo ta đi ra ngoài tìm cái gì?
Tử nói:
-Kiếm một ít thứ để ngụy trang thân phận chúng ta, nếu định giả mạo thương lữ nhân loại ra khỏi thành, chúng ta ít nhất cũng phải có chút bộ dáng thương nhân mới được. Thuận tiện cũng đưa ngươi xem tình hình của thú nhân đệ nhất đại thành.
Trong lúc hai ngươi nói chuyện với nhau đã từ đường nhỏ ra đến đường lớn, so với thành thị của nhân loại náo nhiệt lúc ban đêm thì không giống, trên đường cái của Lôi Thần Chi Chùy pháo đài có vẻ rất trống trải, trên ngã tư đường người rất thưa thớt, căn bản không có thú nhân đi lại trên đường, cảm giác có chút tử tịch.
-Có phải rất kỳ quái tại sao ngã tư đường lại ít người như vậy?
Tử nói.
Diệp Âm Trúc gật đầu
-Bây giờ trời mới vừa tối, tại Mễ Lan thành thì đây là lúc náo nhiệt nhất.
Tử nói:
-Lôi Thần Chi Chùy pháo đài không biết đã trải qua bao nhiêu cuộc chiến với nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-de/1454068/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.