Khi Trì Nguyệt Hằng đi vào Nguyệt Tẩm điện, Trì Nhược Thần còn đang tronggiấc mộng, tay nhỏ béo mập gắt gao túm một góc màn, áo ngủvì tư thế nằmbất nhã mà lật đến ngực, lộ ra cái bụng phình to, tiểu thái giám hầu cận cúi đầu quỳ gối bên cạnh, nhẹ nhàng lay quạt.
“Hoàng Thượng, thần có việc cầu kiến.” Giọng nam trầm thấp có chút dễ nghe.
Sau một lúc lâu, không truyền đến tiếng đáp lại, tiểu hoàng đế lật mình, miệng than thở hai câu, ngủ say sưa như trước.
Trì Nguyệt Hằng nhăn mi lại, đang suy nghĩ có nên kéo đối phương một phen hay không.
“Vương gia.” Thường Hỉ hơi hơi ngẩng đầu, không dám nhìn thẳng hắn, chỉ phảicúi hạ người:“Hoàng Thượng hôm qua đi tiệc vui của Nghiêm tướng, chơiđến giờ tý mới hồi cung.”
Trì Nguyệt Hằng híp mắt, mặt không chút thay đổi nói:“Cho nên ngươi đây là đang báo cho bổn vương gia không nên tìm đến Hoàng Thượng?”
“Nô tài không dám.” Thường Hỉ nhanh chóng tiếp lời: “Là nô tài lắm miệng, Vương gia chớ trách.”
Trì Nguyệt Hằng hừ lạnh một tiếng:“Ngươi đi ra ngoài đi.”
Thường Hỉ ngẩn ra:“Nhưng Hoàng Thượng lát nữa thức dậy không có nô tài……”
“Đi ra ngoài!” Trì Nguyệt Hằng không nể mặt, cẩu nô tài này thực to gan,tiến cung cũng được một thời gian rồi, trước đây đều là bộ dáng nhuthuận khiêm tốn, nhưng vài năm nay ỷ vào sự sủng ái của hoàng đế càngtrở nên kiêu ngạo, thường thường ra cung một mình, nghe nói còn có quanhệ với Tống Chính Thanh.
Tai hoạ ngầm như vậy, xem ra nên trừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-da-lai-phu/2718289/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.