Kiều Vụ ngồi trên ghế bên bàn ăn đã thẫn thờ một lúc lâu, cuối cùng cũng chấp nhận sự thật rằng mình bị mắc kẹt trong một hoàn cảnh vô lý nào đó.
Nếu tất cả chỉ là một giấc mơ, cô không biết phải làm thế nào để tỉnh dậy.
Trong đầu tràn ngập quá nhiều câu hỏi tại sao.
Nhưng cuối cùng, cô vẫn đi ra cửa và xỏ dép lê.
Nhờ có Tô Trí Khâm, gần đây cô được chăm sóc khá tốt, không cần phải làm những công việc lặt vặt.
Đặc biệt là nhà bếp, nơi khiến cô đau đầu, cô có thể hoàn toàn tránh xa.
Vì vậy mỗi khi đến giờ anh ấy nấu ăn, cô lại có đủ thời gian để nằm trên sofa đọc tiểu thuyết, ngồi chơi xơi nước chờ ăn.
Nếu Tô Trí Khâm làm những món phức tạp hơn, và để cô đợi quá lâu ở nhà, Kiều Vụ sẽ lẩm bẩm “đói bụng đói bụng”, rất giống một con mèo con chờ chủ nhân mở hộp đồ ăn, đi đi lại lại trước bát cơm, vừa ‘meo meo’ kêu, vừa lo lắng.
Kiều Vụ điều chỉnh tâm trạng, ra khỏi căn hộ của mẹ, quan sát xung quanh.
Cô muốn tìm ra một chút sơ hở kiểu ‘Alice lạc vào xứ sở thần tiên’ từ cảnh vật xung quanh.
Nhưng cô lại phát hiện, con đường quen thuộc, ngôi nhà quen thuộc, ánh nắng và phong cảnh quen thuộc…
Cô mang theo ký ức của tuổi 24, đi trên con đường của mùa hè năm 14 tuổi.
Dưới ánh mặt trời, có gió biển xuyên qua những con phố có tường thành, mang lại một cảm giác yên tĩnh và quỷ dị.
Việc cấp bách, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-on-nhu-te-dai/5215199/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.