Giang Tùy quả thật rất chu đáo. Mặc dù ra ngoài vẫn chuẩn bị bữa sáng còn gửi tin nhắn dặn dò cô các kiểu. Lục Niệm Từ nhìn thôi đã không kiềm chế được nụ cười của mình. Từ lúc ở cạnh Giang Tùy, mỗi ngày đối với cô là một điều vô cùng đặc biệt.
Mỗi khi mệt mỏi ngủ thiếp đi, cô vẫn cảm nhận được cái ôm ấm áp và những nụ hôn cưng chiều của anh. Tuy nhiên, cô vẫn không dám đánh cược vào đó.
Đúng lúc này, tiếng chuông cửa bên ngoài vang lên.
Lục Niệm Từ nhíu mày. Mới giờ này ai đã đến làm phiền rồi.
Cô đứng dậy đi về phía cửa nhìn qua camera giám sát là cô bạn Tiêu Linh.
Lục Niệm Từ mở cửa, nép sang một bên.
"Vào đi!’
Vừa đi vào, ánh mắt Tiêu Linh đã liếc ngang liếc dọc.
Lục Niệm Từ thừa biết cô bạn này muốn làm gì rồi. Cũng xem như là một may mắn, Giang Tùy không có ở đây.
“Cậu đến tìm tớ sớm như vậy là có việc gì à?”
Tiêu Linh liền giật mình. Hình như cũng không có gì khác lạ nhưng mà… Mùi gì thơm quá.
Cô bạn liền dời sự chú ý bước nhanh vào bếp.
Nhìn bữa sáng nóng hổi và hương vị này…
“Cậu đặt mua ở nhà hàng nào vậy?”
Lục Niệm Từ chỉ cười nhạt.
“Cậu ăn sáng chưa? Hay ngồi xuống ăn cùng tớ dù sao một mình cũng ăn không hết.”
Tất nhiên là Tiêu Linh không kiềm chế được hương vị này rồi, nhanh chóng ngồi xuống ghế bên cạnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-ngot-ngao-ket-hon-chop-nhoang-am-ap-tu-anh-quyen-2-/3419933/chuong-22.html