Cả ngày đứng ngồi không yên, sợ rằng Lục Niệm Từ thật sự xảy ra chuyện vừa muốn gọi cho người lớn lại ngập ngừng.
Đúng lúc này, Tiêu Linh lại nhìn thấy Trần Oanh.
Vội vàng, chạy sang.
“Trợ lý Trần! Trợ lý Trần!”
Trần Oanh khựng lại nhìn xem ai gọi mình. Lúc nhìn thấy Tiêu Linh cô ấy cũng hơi ngạc nhiên.
“Em gọi chị sao?”
Tiêu Linh thở hỗn hễnh, gập người cố ổn định lại nhịp thở.
“Đúng là em gọi chị.”
“Em tìm chị có việc gì không?”
[…]
Tiêu Linh liền kể lại sự việc tối qua.
Trần Oanh nghe như vậy liền nhớ đến người mà mình đã gặp ngồi cùng xe với Lục tổng ngày hôm ấy.
“Em nói, người đó bế Lục tổng ngay trước mặt mọi người sao?”
Tiêu Linh gật gật đầu.
“Đúng là như vậy. Người đó… Rất, rất, rất soái.”
Trần Oanh mở điện thoại ra.
“Chị vừa nhận được tin nhắn của Lục tổng chắc chắn là cô ấy không sao. Em về trước đi. Để chị tìm hiểu xem. Nếu có thông tin sẽ báo cho em.”
Tiêu Linh như thở phào.
“Vậy nhờ vào chị.”
Trần Oanh gật gật đầu.
Thấy Tiêu Linh đã đi xa, Trần Oanh xoa xoa cằm.
“Người nào lợi hại vậy. Tìm bằng kiểu gì đây.”
[…]
Quay lại khách sạn.
Lục Niệm Từ vẫn nằm gọn trong lòng Giang Tùy, mặt cô tựa vào cơ ngực rắn chắc tay khẽ chạm vào.
Giang Tùy nhìn có vẻ gầy nhưng khi không mặc quần áo ra thì… Trong lúc cô vẫn còn miên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-ngot-ngao-ket-hon-chop-nhoang-am-ap-tu-anh-quyen-2-/3419932/chuong-21.html