Lục Niệm Từ có ngốc cũng biết anh đang nói đến vấn đề gì rồi. Quá rõ ràng dù qua lớp vải.
"Không, không có mà. Chuyện này..."
Giang Tùy cọ cọ vào hõm vai cô.
"Rất đau, rất khó chịu."
Giờ cô biết vì sao anh ngâm nước lâu vậy rồi. Nhưng sao nó lại...
Giọng Giang Tùy khẽ bên tai.
"Em cảm nhận được đúng không. Phải làm sao đây."
Lục Niệm Từ không biết mở lời thế nào. Cô cũng đâu biết phải làm gì. Lắp bắp nói.
"Tự, tự giải quyết được không?"
Giang Tùy ủ rũ lên tiếng.
"Em luôn châm lửa trước. Giờ bắt anh dập. Sớm muộn gì cũng bị em làm hỏng mất."
Lục Niệm Từ xoay người lại nhìn anh.
Giang Tùy này có tỉ lệ cơ thể hoàn mĩ đến nghịch thiên mà. Cô khẽ liếc xuống phía dưới liền dời đi.
Nhưng tại sao mình lại có cảm giác kì lạ vậy. Mũi mình...
Giang Tùy lo lắng.
"Niệm Từ! Em có sao không? Anh đưa em đến bệnh viện."
Lục Niệm Từ sờ lên mũi mình.
Cô vội vàng lắc đầu.
"Không sao. Nóng trong người thôi. Anh tự giải quyết đi."
Cô vội vàng chạy ra ngoài.
Giang Tùy cũng không còn tâm trạng nào nữa đi tìm cô.
Lục Niệm Từ trùm kín chăn từ đầu tới chân lẩm bẩm.
"Trời ơi! Mình bị cái gì vậy. Kiểu này sớm muộn gì cũng phải mua máu truyền gấp."
Giang Tùy đưa tay lên muốn kéo chăn cô ra để xem. Sự lo lắng của Giang Tùy dần thả lỏng. Hóa ra, Niệm Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-ngot-ngao-ket-hon-chop-nhoang-am-ap-tu-anh-quyen-2-/3419922/chuong-12.html