Ánh sáng mặt trời chiếu ấm áp, Cố Thịnh thức dậy rất sớm giống như mọi ngày, sai đầu bếp làm vài món ăn sáng, chuẩn bị đem qua cho Duyệt Duyệt và hai con.
Cố Tâm Ngữ từ phòng bước ra, bắt gặp khuôn mặt vui vẻ của anh trai, tin tức ngày hôm qua, cô cũng có đọc, nhìn thấy chị dâu ở trong vòng tay của anh trai, trong lòng thấy rất vui. Dạo gần đây anh trai đi ra ngoài sớm trở về nhà muộn, cô tuy không biết anh đi đâu làm gì, nhưng nếu cứ theo tình hình hiện tại, cô đoán gia đình anh trai sắp được đoàn tụ rồi.
“Tiểu Ngữ, em thức rồi à? Bữa sáng của em để trên bàn đó, em từ từ ăn, anh đi trước.” Cố Thịnh không muốn chậm trễ một giây nào, bước đến kéo em gái ngồi vào bàn ăn, đúng lúc muốn lấy bữa sáng đem đi, lại nghe thấy đằng sau mình có âm thanh nôn ọe.
“Sao thế?” Cố Thịnh ngừng bước, quay đầu lại nhìn Tâm Ngữ, lúc đó cô đang lấy tay bụm miệng, giống như rất khó chịu chạy nhanh vào toilet, bỏ lại khuôn mặt nghiêm khắc, nhăn mặt nhíu mày của Cố Thịnh.
Không ai có thể hiểu được tình cảm anh em giữa hai người họ, Cố Tâm Ngữ hiện tại thân thể có điều không khỏe, dù cho có chuyện quan trọng hơn nữa anh vẫn tạm dừng lại, đặt bữa sáng xuống bàn, thân hình to lớn của anh đi đến trước cửa Toilet, đợi cô bước ra, cô bệnh rồi ư?
Cố Tâm Ngữ rốt cuộc cũng bước ra, nhìn thấy anh trai đứng trước mặt bỗng giật mình.
“Anh hai, anh chưa đi đưa bữa sáng yêu thương à? sao còn chưa đi?” Cố Tâm Ngữ cúi mắt né tránh, ánh mắt như che giấu điều gì đó.
“Em rốt cuộc là bị sao? Bệnh rồi phải không? Anh vừa gọi điện thoại cho bác sĩ rồi, bệnh rồi thì đừng đến công ty nữa.” Cố Thịnh giống như người mẹ đang quan tâm con, sức khỏe của em gái anh từ trước đến nay luôn làm anh lo lắng.
“Anh hai….anh….anh đừng lo cho em, anh mau đi gặp chị dâu đi.” Cố Tâm Ngữ vừa nghe nhắc đến bác sỹ khuôn mặt lập tức đỏ bừng, muốn đuổi Cố Thịnh đi qua thăm chị dâu, sau đó gọi điện cho bác sỹ không cần tới.
Đôi lông mày của anh càng nhíu chặt hơn, “Em rốt cuộc là bị gì vậy? Anh không lo lắng cho em thì lo cho ai đây? Nhanh nói anh nghe! Có phải em đã biết mình mắc bệnh gì phải không? Nếu đã sinh bệnh rồi mấy hôm nay còn đến công ty làm gì? Mau chuyển hết công việc cho các giám đốc bộ phận lo đi, em lo nghỉ ngơi.”
“Anh hai….sao anh nhiều chuyện vậy!” Cố Tâm Ngữ chịu không thấu người đàn ông trước mắt, nhưng trong lòng lại cảm thấy rất ngọt ngào ấm áp, anh trai cô từ trước đến nay vẫn luôn quan tâm cô, lo lắng quá mọi chuyện.
Bộ dạng của Cố Thịnh giống như nếu cô chưa khám bệnh xong thì anh chưa rời đi, khiến cô phải không đánh mà khai, biết được bí mật của mình sẽ không giữ được nữa, bàn tay vô tình đặt trên bụng, cúi đầu xuống, “ Em…..em có thai rồi!”
Có thai? Cố Thịnh ngạc nhiên sững sờ, biểu hiện vừa rồi của Tâm Ngữ là có thai.
“Anh ta có biết không?” Cố Thịnh vẫn giữ khuôn mặt nghiêm khắc, không cần phải đoán, anh cũng biết em gái anh đang mang thai con của ai, chỉ là bọn họ mới chỉ đính hôn, vẫn chưa tổ chức đám cưới…..
Lắc đầu nhìn Tâm ngữ, vẻ mặt anh trầm xuống, thân hình cao to của anh lập tức rời đi.
“Anh hai, anh làm gì vây?” Cố Tâm Ngữ tức tốc níu tay anh trai, trên thực tế cô cũng mới biết được mình có thai mới vài ngày.
“Đi tìm anh ta! Hôn lễ của hai đứa cần được tổ chức sớm!” Cố Thịnh nghiêm túc nói, anh có thể nhìn thấy tình cảm của Hạo Nhiên đối với em gái anh, cũng hiểu bọn họ mấy năm chưa chịu kết hôn, trách nhiệm lớn nhất là do anh gây lên, bây giờ anh đã hồi phục rồi không nên để tất cả mọi chuyện đều đặt trên đôi vai bé nhỏ của em gái anh gánh vác…..
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]