Hôn nhân? Ai bảo chỉ có tình yêu mới có thể tiến tới? Hôn nhân, có khi cũng chỉ là một trò chơi tình ái, có vạch xuất phát, nhưng lại không có điểm dừng. Khoảng cách này, tựa như xa vời, lại tựa như gần gũi, nhưng vẫn là khoảng cách vô hình bủa vây.
Anh cưới cô, không phải xuất phát từ tình yêu, mà đó là đỉnh điểm của sự chán ghét. Đêm tân hôn, cô có một đêm mê loạn tràn đầy mùi vị hoan ái của tình dục, thế nhưng người cùng cô lăn lộn không phải là anh. Anh cho người làm nhục cô, tự tay anh đẩy cô vào hố sâu tuyệt vọng. Cô yêu anh, nhưng tình yêu này lại không được anh đón nhận. Anh dùng sự khinh thường tàn nhẫn nhất để bóp nát trái tim cô, hủy hoại cuộc đời cô trong sự căm hận sâu sắc.
Nếu như không yêu cô, tại sao còn muốn cưới cô? Bên ngoài, hai người nồng nàn hạnh phúc, nhưng bên trong ngôi nhà đầy ám ảnh kia, có ai hiểu sự nhục nhã của cô? Đau lòng... Anh tổn thương sâu sắc tâm hồn cô, đến khi nhận ra, hóa ra trái tim anh cũng đang đau lòng. Ngày xảy ra tai nạn kinh hoàng đó cướp cô rời xa khỏi cuộc đời anh, anh đã tuyệt vọng đến nhường nào. Năm năm sau, cô quay lại, anh nhất định sẽ không buông tay cô ra nữa! Không bao giờ!
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.