Mà lúc này, đang ngồi trên xe, đột nhiên, Tả Tình Duyệt cảm thấy một chút lạnh lẽo thoáng qua thân thể của mình, trong lòng mơ hồ sinh ra một tia dự cảm xấu.
"Thế nào? Không thoải mái sao?". Kiều Nam bén nhạy nhận ra sắc mặt Tả Tình Duyệt đột nhiên biến chuyển, trong lòng không nén nổi quan tâm.
"Không sao". Tả Tình Duyệt lộ ra một nụ cười, nhưng trong lòng vẫn bất an như cũ, ánh mắt nhìn xuống bụng của mình, thần sắc hoảng hốt.
Khôn khéo như Kiều Nam, làm sao tin tưởng lời cô nói, trong nháy mắt vừa rồi, sắc mặt của cô trắng bệch, chẳng qua là anh không tiện nói ra, chỉ lẳng lặng ở bên lưu ý nhất cử nhất động của cô. Ánh mắt nhìn xuống tay trái của cô, băng gạc đã được tháo ra, dường như còn nhìn thấy một chút dấu vết mờ mờ, nhưng chỉ có anh biết, dấu vết này để lại di chứng nghiêm trọng cỡ nào.
Anh đã thành công đem Duyệt Duyệt đưa tới Mĩ, nhưng Duyệt Duyệt có thể nghe theo sự sắp đặt của anh, tiếp nhận trị liệu không?
Trong lòng thở dài, xe chạy vào một biệt thự sang trọng, đây là nơi ở của Kiều Nam mỗi khi tới Mĩ, trước khi trở lại Thành phố A, phần lớn thời gian anh đều ở nơi này, tất cả vẫn được duy trì như trước.
Tả Tình Duyệt tiến vào biệt thự ở Mĩ của Kiều Nam, không chống lại được lời khuyên của Kiều Nam, cô chỉ có thể nghỉ ngơi thật tốt, chờ Kiều Nam sắp xếp cho cô gặp mặt Cố Thịnh.
Anh bây giờ đang ở nơi nào?
Có ở chung một chỗ cùng Tôn Tuệ San hay không?
Thân thể đột nhiên ngẩn ra, lúc này, Tả Tình Duyệt cảm thấy chờ đợi một ngày sao khó đến vậy!
Ba ngày đã qua, Tả Tình Duyệt vẫn không thấy Cố Thịnh, hôm nay, thấy Kiều Nam từ bên ngoài trở về, cô chủ động nghênh đón.
"Kiều đại ca. . . . .". Giờ phút này, trong mắt Tả Tình Duyệt lóe lên tia mong đợi, cô không biết động tác của mình đã tạo nên chấn động như thế nào trong lòng Kiều Nam.
Đôi mắt màu lục của Kiều Nam ngẩn ra, tràn đầy cưng chiều, một khắc vừa rồi, anh có một loại ảo giác, Duyệt Duyệt như người vợ nghênh đón chồng về nhà, trong lòng ấm áp, Kiều Nam thân mật vỗ vỗ đầu của cô," hôm nay cục cưng có làm khổ em không?"
Mấy ngày nay, thân thể Tả Tình Duyệt rất yếu, ăn cái gì nôn cái đó, bản thân Duyệt Duyệt đã rất gầy rồi, tình hình hiện tại của cô khiến anh hết sức lo lắng, nếu cứ tiếp tục như vậy, anh nên làm thế nào đây?
Tả Tình Duyệt lắc đầu một cái, không muốn làm cho Kiều Nam lo lắng cho cô, vội vàng chuyển chủ đề khác, "Cố Thịnh anh ấy. . . .”.
Sắc mặt Kiều Nam khẽ biến, trong lòng thở dài, ngay sau đó, trên mặt hiện lên một nụ cười, "anh sẽ sắp xếp, nhưng trước tiên, anh dẫn em đi gặp một người, không được phép cự tuyệt, coi như là cho Kiều đại ca một chút mặt mũi đi!"
Lông mày Tả Tình Duyệt nhíu lại, gặp mặt một người? Anh sẽ mang cô đi gặp ai?
Mấy ngày nay, vấn đề ăn ở của cô đều nhờ cả vào anh, còn phải làm phiền anh chăm sóc cẩn thận, bây giờ, Tả Tình Duyệt không thể nói lời cự tuyệt, đành gật đầu một cái.
"Lúc này mới nghe lời sao!". Kiều Nam cưng chiều gõ nhẹ một cái lên đầu cô, trong lòng rốt cuộc thở dài một hơi, anh đã mất rất nhiều công sức mới mời được bác sĩ giỏi nhất giới y học cổ truyền, thậm chí không tiếc làm một phòng thí nghiệm có giá thành rất cao, hi vọng mọi việc anh làm đều đáng giá!
Sáng sớm ngày thứ hai, ăn xong bữa sáng, Kiều Nam tự mình lái xe chở Tả Tình Duyệt rời khỏi biệt thự. Dọc theo đường đi, Tả Tình Duyệt không ngừng thưởng thức gò má của anh, cô thừa nhận, Kiều Nam thật sự là một người đàn ông đẹp trai, thuộc dạng người khiến người người khác vừa nhìn thấy sẽ không dời tầm mắt được, vì vậy, anh có rất nhiều phụ nữ bám theo.
"Kiều đại ca, tìm một cô gái để yêu đi!". Quỷ thần xui khiến Tả Tình Duyệt mở miệng, cô bắt đầu đau lòng thay người đàn ông này, ai có thể biết anh che giấu sự cô đơn sau đôi mắt màu lục thoạt nhìn như rất lãnh huyết?
Xuất hiện lời nói đột ngột khiến tay Kiều Nam căng thẳng, thân thể đột nhiên cứng đờ, tìm người phụ nữ để yêu? Anh đã tìm được rồi! Anh không phải đang cảm thấy mình đang yêu sao?
"Có phải mang thai cục cưng nên em trở nên đa sầu đa cảm hơn không? Vì vậy, anh mới có thể hưởng thụ một ít quan tâm của em?". Trong đôi mắt màu lục của Kiều Nam hiện lên một mảnh lạnh lùng, lời nói mang theo vài phần châm chọc cùng tự giễu.
"Kiều đại ca, em nói thật đó, anh xứng đáng được một người phụ nữ tốt yêu thương". Nếu đã nói ra, Tả Tình Duyệt muốn nói rõ ngay từ đầu, ánh mắt anh nhìn mình càng ngày càng nồng nàn, cô cố ý làm như không biết, trên thực tế, cô không cách nào không để ý. Cô hy vọng anh không lún sâu vào, đến lúc đó, thứ anh có được chính là tổn thương, cô không muốn tổn thương người khác!
". . . . ." Kiều Nam trầm mặc một hồi, trên mặt vẫn giữ nụ cười như cũ, nhưng hai tay nắm chặt tay lái lại tiết lộ tâm tình anh giờ phút này.
"Kiều đại ca, mặc dù em không có bạn gái để giới thiệu cho anh biết, nhưng. . "
"Đủ rồi!". Xe chợt thắng gấp, Kiều Nam rống to ra tiếng, đây là lần đầu tiên anh gầm thét với cô kể từ lúc anh nhận rõ tâm ý của mình, quyết định muốn đối tốt với cô, Kiều Nam nhắm mắt lại, lòng đau đớn.
Xe đột nhiên ngừng lại khiến thân thể Tả Tình Duyệt nghiêng tới trước, vất vả ổn định lại cơ thể của mình, nhìn khuôn mặt Kiều Nam thống khổ, cô sai lầm rồi sao?
Chẳng lẽ cô không nên nhắc tới? Nhưng đợi đến thời điểm lún sâu vào, anh sẽ càng đau khổ hơn, nỗi đau này cô đã từng lĩnh hội, cô không muốn Kiều Nam thống khổ giống như cô.
Giờ phút này mặc dù tàn nhẫn, nhưng thật lòng cô muốn tốt cho Kiều Nam!
Không khí trong xe yên tĩnh, trầm mặc, khiến cho người ta không thể hô hấp, yên lặng nhìn Kiều Nam, nước mắt từ gương mặt chảy xuống, cô thật sự thương hại người đàn ông này rồi!
"Thật xin lỗi!". Nếu như chưa từng quen biết, liệu bọn họ có tốt hơn không? Cũng không ở nơi này dây dưa không rõ, hay là, cô còn có thể hưởng thụ sự thương yêu của Cố Thịnh, mà Kiều Nam cũng có thể sống tự tại, làm bá chủ giới hắc đạo.
Nhưng có một số việc cứ dây dưa, ai cũng không nói được ngọn nguồn, có lẽ, số mệnh đã sớm định sẵn, ai cũng không thoát được!
Đột nhiên, Kiều Nam cúi người ôm Tả Tình Duyệt, giam cô vào trong ngực, dường như anh muốn tìm một chút ấm áp trên người cô.
"Đừng động, cầu xin em, để cho anh ôm một lát, chỉ một lát là tốt rồi!". Thanh âm của Kiều Nam mang theo một tia nghẹn ngào, cho dù là cầu khẩn cũng tràn đầy thương tiếc. Quả thật, anh đã bị tổn thương, thì ra, không chỉ có lòng phụ nữ yếu ớt, lòng của đàn ông cũng như vậy, một khi thật lòng yêu, đều rất dễ dàng bị tổn thương!
Tả Tình Duyệt không nhúc nhích, mặc anh ôm mình như vậy, trong miệng không ngừng nỉ non, "thật xin lỗi, thật xin lỗi!"
Mình phải làm sao mới có thể khiến anh bỏ đi ý định đối với mình đây?
"Duyệt Duyệt, về sau không nên nói những lời như vậy, em biết rõ người anh yêu là em, anh không muốn em bối rối, anh chỉ muốn ở bên cạnh em, bảo vệ em lúc em cần, ngay cả cơ hội này em cũng không cho anh sao?". Kiều Nam thì thầm bên tai cô, anh biết Duyệt Duyệt là người phụ nữ thiện lương, nhưng đây là lựa chọn của anh, cho dù bị thương, anh cũng vui vẻ chịu đựng.
"Như vậy không công bằng đối với anh!". Chóp mũi Tả Tình Duyệt cay cay.
"Trong tình yêu, không có công bằng hay không, anh yêu em, đây là lựa chọn của anh!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]