Tiếng súng chói tai vang lên khiến mọi người rùng mình. Không khí căng thẳng bao trùm, mọi ánh mắt đổ dồn về phía Lý Tường Vũ. Ông ta nhếch mép cười
lạnh, tay cầm súng giơ lên cao, ánh mắt sắc bén như muốn cắt xuyên qua tất cả:
"Đừng ép tao phải bắn thêm phát nữa. Tao không nói đùa đâu."
Cảnh sát trưởng giữ vẻ điềm tĩnh, dù trong lòng cũng đang sôi sục lo lắng. Ông cất giọng trầm ổn, rõ ràng:
"Lý Tường Vũ, nếu ông làm hại bất kỳ ai, ông sẽ không còn đường lui. Chúng tôi chỉ muốn đổi người, không cần thêm đổ máu"
Lý Tường Vũ bật cười, ánh mắt đầy khinh bỉ:
"Đừng nói với tao mấy lời nhân nghĩa thối nát đó. Tao chỉ cần con trai tạo. Còn lại? Tất cả đều có thể chết."
Tần Thế Vỹ cất giọng khản đặc, mang theo chút run rẩy:
' Ba, thả họ ra đi. Chúng ta cùng nhau rời khỏi đây, con không muốn ở trong tay đám người này thêm một giây phút nào nữa. "
Lý Tường Vũ trầm ngâm trong giây lát, ánh mắt sắc bén như đang cân nhắc lợi hại. Giữ lại con bé cảnh sát vô dụng này chẳng mang lại lợi ích gì, còn con trai ông, đó mới là thứ đáng quan trọng hơn.
Cuối cùng, Lý Tường Vũ hạ giọng ra lệnh:
"Thả Thế Vỹ ra. Nhưng nhớ, chỉ một bước sai lầm thôi, tất cả chúng mày sẽ chết."
Lời nói vừa dứt, hai tên thuộc hạ lập tức kéo cô cảnh sát, tay chân run rẩy, bước về phía đội cảnh sát. Ánh mắt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-hon-nhan-chi-dau-toi-doi-chi-ly-hon-/3747537/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.