Cuối cùng, ngày mà Tần Thế Nam mong đợi cũng đến. Cảnh sát đã xác định được địa điểm nơi Hạ Tinh Dương bị bắt giữ. Mọi thứ được lên kế hoạch cẩn thận, lực lượng đã sẵn sàng xông vào để giải cứu.
Nhưng khi họ phá cửa xông vào, trước mặt chỉ là một nhà kho hoang tàn, trống rỗng, không bóng người. Không gian tĩnh lặng đến mức đáng sợ, chỉ còn tiếng gió thổi qua những mảng tường nứt nẻ.
Viên cảnh sát lớn tuổi, người từng hứa sẽ đưa Tinh Dương trở về an toàn, nghiến chặt hàm răng. Cảm giác thất bại và tức giận trào dâng trong ông. Đột ngột, ông vung chân đá mạnh vào gốc cây gần đó, giọng gắn lên đầy phẫn nộ:
"Khốn kiếp! Chúng đã đổi địa điểm!"
Tần Thế Nam đứng lặng giữa khung cảnh đổ nát, bàn tay nắm chặt thành nắm đấm, móng tay gần như cắm sâu vào lòng bàn tay. Trong đôi mắt anh, tia hy vọng vừa lóe lên lại vụt tắt, thay thế bằng sự tuyệt vọng và giận dữ không lời nào tả xiết.
"Chúng ta không thể để chúng thoát" anh nói, giọng thấp nhưng đầy kiên quyết, như tự nhủ với chính mình. "Tinh Dương vẫn đang chờ tôi."
Điện thoại bất ngờ rung lên, phá vỡ sự tĩnh lặng nặng nề bao quanh. Tần Thế Nam vội vã rút máy, ánh mắt lướt qua màn hình, ghi nhận số lạ đang hiển thị.
Một cảm giác bất an lan tỏa trong anh. Chậm rãi, anh bấm nghe, giọng nói run rẩy, cố gắng giữ bình tĩnh: "Alo?"
Giọng bên kia vang lên, trầm và lạnh lẽo, như gió buốt mùa đông:
"Muốn cô ta sống sót? Mang Thế Vỹ tới đây, đổi người."
Tần Thế Nam cảm thấy tim mình siết lại. Anh vội vàng hỏi: "Ông là ai? Tinh Dương đâu?"
Anh bật loa ngoài, ngay lập tức không khí xung quanh trở nên căng thẳng. Những viên cảnh sát có mặt đều im lặng, chăm chú lắng nghe. Qua loa, anh có thể nghe thấy giọng gã đàn ông lạnh lùng quát: "Con khốn, nghe máy đi!"
Một khoảng lặng ngắn sau đó, giọng Tinh Dương yếu ớt vang lên, như cơn gió thoảng qua: "Thế Nam..."
Tim Tần Thế Nam như ngừng đập khi nghe tiếng gọi của Tinh Dương. Mọi thứ xung quanh anh như chìm vào tĩnh lặng, chỉ còn lại âm thanh yếu ớt của cô qua chiếc điện thoại, như một tiếng gọi mong manh từ tận cùng nỗi đau.
"Tinh Dương... Anh khẽ gọi, giọng anh lạc đi vì lo lắng, bất an bao trùm lấy từng câu chữ.
Tinh Dương thều thào, mỗi lời như đâm vào trái tim anh, đau đớn và tuyệt vọng:
"Thế Nam... cứu em... bọn chúng... bọn chúng đánh em... đau lắm... ông ta... ông ta dùng dây gai siết cổ em.."
Cảm giác bất lực trào dâng trong Tần Thế Nam. Anh không thể chịu đựng nổi sự khổ đau trong giọng cô, trong từng tiếng rên rỉ yếu ớt mà cô cố gắng thốt lên. Anh siết chặt tay đến mức các đốt ngón tay trắng bệch, cố gắng kiềm chế cảm xúc đang cuộn trào trong lòng. Những viên cảnh sát xung quanh anh đều nhận thấy sự căng thẳng trong từng cử động của anh, nhưng không ai dám lên tiếng.
Giọng người đàn ông từ đầu dây bên kia vang lên lần nữa, lạnh lẽo và sắc bén như lưỡi dao cắt ngang không gian căng thẳng:
"Đủ rồi, nghe thế là đủ. Thế Vỹ, con trai tạo. Nhớ mang nó tới đúng giờ, tao sẽ gửi địa điểm. À, còn...đám cảnh sát của chúng mày không cần giả vờ nữa. Nhà kho đó có camera, tao thấy tất cả rồi."
Những lời nói lạnh lùng như muốn bóp nghẹt từng tia hy vọng còn sót lại. Mỗi chữ phát ra đều mang theo sự khinh miệt, như thể hắn đang điều khiển cả cuộc chơi trong lòng bàn tay.
Lý Tường Vũ dứt lời và tắt máy, để lại không gian tràn ngập sự im lặng nặng nề. Tần Thế Nam và các viên cảnh sát đứng đó, ánh mắt giao nhau đầy căng thẳng. Không ai lên tiếng, nhưng sự đấu tranh trong lòng mỗi người hiện rõ trên gương mặt.
Họ biết thời gian không đứng về phía mình. Quyết định phải được đưa ra ngay lập tức: Có nên đem người tới đổi hay không ? Lý Tường Vũ là con cáo già, chắc chắn hắn ta vẫn còn suy tính gì đó.
Tần Thế Nam siết chặt nắm đấm, ánh mắt sắc lạnh nhưng đầy mâu thuẫn. Anh hít một hơi thật sâu, quay sang viên cảnh sát lớn tuổi, giọng khàn đặc: "Chúng ta không còn lựa chọn. Cô ấy không thể chờ thêm. Trở về, chúng ta mang người tới đổi. "
Lý Tường Vũ ngồi lặng lẽ một góc, ánh mắt không rời màn hình điện thoại, theo dõi từng diễn biến trong tình thế căng thẳng này. Đám cảnh sát và Tần Thế Nam đã rời đi, bỏ lại căn phòng trống vắng. Ông ta cười khẩy, một nụ cười lạnh lẽo như thể đã nắm chắc trong tay mọi thứ, ánh mắt đổ dồn vào Tinh Dương, đang nằm Bất động trên nền đất.
"Chờ xem, bọn chúng sẽ mang con trai tao đến. Đến lúc đó, ông đây sẽ tiễn mày lên đường." Lý Tường Vũ thì thầm, giọng đầy khinh bỉ. "Còn thằng người tình của mày nữa... Cùng nhau xuống địa ngục luôn đi."
Khi xe đã di chuyển xa khỏi phạm vi theo dõi, Tần Thế Nam mới hạ giọng, nói với viên cảnh sát lớn tuổi:
"Chỗ Tinh Dương bị nhốt có thể nằm sâu trong rừng, một nơi có rất nhiều dây gai."
Viên cảnh sát nhíu mày, ánh mắt đầy nghi hoặc:
"Làm sao cậu chắc chắn được điều đó?"
Thế Nam siết chặt nắm tay, ánh mắt tràn ngập lo lắng:
"Cô ấy nói mình bị đánh, và đặc biệt nhấn mạnh việc bị siết cổ bằng dây gai. Với tính cách của Tinh Dương, cô ấy không bao giờ than vãn những điều không cần thiết, trừ khi nó là manh mối quan trọng. Các anh mau tra cứu đi tìm xem khu vực nào phù hợp với mô tả này."
Viên cảnh sát trầm ngâm trong giây lát, sau đó gật đầu, lập tức ra hiệu cho các đồng đội hành động. Không khí trong xe trở nên khẩn trương, từng giây trôi qua như bóp nghẹt sự kiên nhẫn của Tần Thế Nam. Anh chỉ mong mọi thứ không quá muộn.
Cảnh sát nhanh chóng xác định được một địa điểm phù hợp với những gì Tinh Dương đã ám chỉ. Tuy nhiên, họ không thể lập tức hành động, sợ rằng một bước đi sai lầm sẽ làm "bứt dây động rừng."
Trong bầu không khí căng thẳng, Tần Thế Nam trầm ngâm nhìn bản đồ, ánh mắt anh lóe lên một tia sáng, như nắm bắt được tia hy vọng cuối cùng. Anh quay sang viên cảnh sát trưởng, giọng nói dứt khoát nhưng đầy thận trọng:
"Có lẽ chúng ta cần một người hỗ trợ. Một người mà bọn chúng không ngờ tới."
Câu nói khiến cả đội ngạc nhiên. Viên cảnh sát lớn tuổi cau mày, nhìn sâu vào mắt Tần Thế Nam, như cố đoán xem anh đang nghĩ gì. Nhưng vẻ kiên quyết trên khuôn mặt anh khiến mọi nghi ngờ đều dần tan biến.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]