Tinh Dương lùi thêm một bước, cả người cô như đông cứng lại. Đôi mắt mở lớn, sự kinh ngạc lẫn hoảng loạn hiện rõ trong ánh nhìn.
"Anh... nói gì?" Giọng cô run rẩy, những từ ngữ phát ra như không thuộc về mình.
Tần Thế Nam bước đến gần cô hơn, từng bước chậm rãi nhưng chắc chắn. Gương mặt anh không còn chút vẻ dịu dàng nào, thay vào đó là sự nghiêm nghị pha lẫn nỗi đau.
"Lạc Cảnh Di, vận động viên nhảy cầu xuất sắc của đội tuyển quốc gia, người từng khiến cả nước tự hào... Thế mà, 11 năm trước, bi kịch ập đến. Cả gia đình... đều ra đi trong thảm án."
Giọng anh nghẹn lại, đôi mắt đỏ hoe như đang cố kiềm nén những giọt nước mắt sắp trào ra.
Tinh Dương khựng lại, ánh mắt đầy vẻ kinh ngạc và căng thẳng. Cô không ngờ anh lại biết về quá khứ mà cô đã chôn giấu suốt bao năm. Không, quá khứ này không ai có thể biết được, bởi vì ai cũng biết Lạc Cảnh Di...đã chết vào 11 năm trước rồi. Đôi bàn tay cô bất giác siết chặt, nhưng giọng nói vẫn cố giữ bình tĩnh.
"Anh...điều tra tôi ? " Cô hỏi, ánh mắt sắc lạnh như lưỡi dao, nhưng đâu đó vẫn lộ ra sự bất an.
"Em... đang nói rằng anh điều tra em sao?" Cô lên tiếng, ánh mắt sắc như dao, nhưng trong đáy mắt vẫn lấp ló sự hoang mang không thể che giấu.
"Không cần điều tra," Tần Thế Nam đáp, giọng trầm và nặng nề. "Anh đã biết từ lâu rồi. Anh chỉ chờ em tự mình nói ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-hon-nhan-chi-dau-toi-doi-chi-ly-hon-/3738647/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.