Sáng hôm sau, cuộc họp cổ đông của Tần Lĩnh diễn ra trong phòng họp lớn, không khí căng thẳng nhưng chuyên nghiệp. Các cổ đông lớn và ban lãnh đạo đã có mặt đầy đủ, từng ánh mắt đều hướng về màn hình lớn, nơi các biểu đồ và báo cáo chi tiết được trình bày.
Tần Gia Hào, người đứng đầu Tần Lĩnh, ngồi ở vị trí trung tâm, ánh mắt sắc bén quét qua từng người. Ông gật đầu ra hiệu cho Tần Thế Nam, người chịu trách nhiệm báo cáo phần kế hoạch kinh doanh.
Thế Nam đứng dậy, vẻ ngoài tự tin và phong thái điềm tĩnh khiến mọi người trong phòng không khỏi chú ý. Anh trình bày rõ ràng từng chi tiết về các kế hoạch trong tương lai, nhấn mạnh đến việc hợp tác với các đối tác ở thị trường châu Âu.
“Các vị, tôi hiểu rằng thị trường châu Âu là một cơ hội lớn. Tuy nhiên, như trong báo cáo đã đề cập, chúng ta chưa đủ dữ liệu cụ thể để đánh giá tiềm năng của sản phẩm ở thị trường này. Vì vậy, tôi đề xuất trước mắt hợp tác với Định Hải – đối tác lâu năm, để đảm bảo dòng chảy lợi nhuận được ổn định.
Các cổ đông bắt đầu bàn tán sôi nổi, những tiếng xì xào vang lên khắp phòng họp. Một số người đồng tình, nhưng không ít người tỏ ra hoài nghi, ánh mắt lộ rõ vẻ lo lắng.
“Chuyện này là sao? Lúc trước đâu có nói vậy?”
“Đổi ý rồi à? Có lý do gì sao?”
Tinh Dương ngồi lặng lẽ ở một góc, dáng vẻ điềm nhiên như thể hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi những lời bàn tán. Nhưng ánh mắt cô sáng ngời, sắc bén như đang quan sát từng biểu cảm, từng phản ứng trong phòng.
Ở một góc khác, Tần Thế Vỹ lặng lẽ nhìn cô, ánh mắt không giấu được sự hỗn loạn. Cô thực sự đã làm được điều mà không ai nghĩ tới—thuyết phục Tần Thế Nam đứng về phía mình.
Nhưng cách cô thuyết phục...
Một cảm giác khó chịu dâng lên trong lòng Tần Thế Vỹ, tựa như bị từng lưỡi dao sắc nhọn lướt qua, không gây tổn thương lớn nhưng đủ khiến anh đau âm ỉ. Ánh mắt anh trở nên phức tạp hơn, pha trộn giữa sự tôn trọng, ngưỡng mộ và cả chút oán trách.
Tinh Dương, em rốt cuộc đã nói gì với Thế Nam?
Tần Gia Hào mở lời, ánh mắt sắc bén quét qua phòng họp trước khi dừng lại ở Tinh Dương và Tần Thế Vỹ.
"Hai đứa, cũng cho ý kiến đi," ông nói, giọng điệu trầm ổn nhưng mang theo uy quyền, khiến không khí trong phòng họp càng thêm căng thẳng.
Tinh Dương khẽ nhướng mày, không vội lên tiếng. Cô chậm rãi đặt tay lên bàn, ngả người về phía trước, tạo cảm giác điềm tĩnh và tự tin.
"Thưa ba, con đồng tình với quyết định này. Định Hải là đối tác lâu năm, năng lực và tiềm lực của họ hoàn toàn có thể hỗ trợ chúng ta mở rộng thị trường ở phía Tây. Thay vì mạo hiểm với một thị trường chưa ổn định, đây là lựa chọn an toàn và có lợi nhất trong thời điểm hiện tại" cô nói, giọng điệu dứt khoát nhưng không mất đi vẻ tôn trọng.
Tần Thế Vỹ vẫn im lặng, ánh mắt lướt qua Tinh Dương một lần nữa trước khi quay lại nhìn Tần Gia Hào. Anh hít một hơi thật sâu, giọng nói trầm thấp nhưng rõ ràng:
"Con cũng đồng ý. Sản phẩm mới cần thời gian để khẳng định vị thế, việc hợp tác với Định Hải sẽ giúp chúng ta ổn định sản lượng và kiểm soát rủi ro tốt hơn. Châu Âu có thể là bước đi tiếp theo khi mọi thứ đã vững chắc."
Những lời của cả hai khiến không khí trong phòng họp lắng lại. Các cổ đông bắt đầu nhìn nhau, một số gật đầu đồng tình, số khác trầm ngâm suy nghĩ.
Tần Gia Hào ngồi dựa vào ghế, ánh mắt đầy toan tính. Ông khẽ nhếch môi cười, một nụ cười khó đoán.
"Tốt lắm, nếu cả hai đứa đều đồng ý, thì chúng ta cứ làm theo kế hoạch này."
Ông gật đầu một cách quyết đoán, như để khép lại cuộc tranh luận. Nhưng ánh mắt ông, khi lướt qua Tinh Dương và Thế Vỹ, mang theo một tia sắc bén khó lường.
Sau khi cuộc họp kết thúc, các cổ đông lần lượt rời khỏi phòng. Những tiếng bàn luận nhỏ dần, chỉ còn lại không gian im lặng căng thẳng giữa những người thân cận nhất.
Tần Gia Hào vẫn ngồi trên ghế, hai tay đan vào nhau, ánh mắt như xuyên thấu mọi toan tính trong đầu người đối diện.
“Tinh Dương” ông đột ngột cất tiếng, giọng nói không quá lớn nhưng đủ uy nghi để khiến cô và Tần Thế Vỹ phải chú ý.
Tần Gia Hào nhìn cô một lúc lâu, đôi mắt sắc lạnh nhưng khó đoán. “Con giỏi lắm. Chuyện này xử lý rất tốt, nhưng..
Ông dừng lại, ánh mắt lướt qua Tần Thế Vỹ rồi quay lại cô, “...ta hy vọng con hiểu, lợi ích của Tần gia không phải lúc nào cũng là thứ con có thể tự mình quyết định. Quyết định lần này, ta cho con cơ hội. Đừng khiến ta thất vọng”
Tinh Dương khẽ nhướng mày, trong lòng thoáng một tia căng thẳng, nhưng cô nhanh chóng mỉm cười, cúi đầu đáp:
“Ba yên tâm, con luôn đặt lợi ích của Tần gia lên hàng đầu.
Tần Gia Hào nhếch môi cười nhạt, không nói thêm gì. Ông đứng dậy, ra hiệu cho trợ lý theo sau, rời khỏi phòng họp.
Khi ông khuất bóng, Tần Thế Vỹ bước lại gần Tinh Dương, ánh mắt anh phức tap.
“Em thật sự thuyết phục được anh Thế Nam đứng về phía chúng ta." anh nói, giọng đầy hàm ý.
“Nhưng anh muốn biết, hai người đã trao đổi những gì?”
Tinh Dương quay sang nhìn anh, đôi mắt sắc sảo, môi cong lên một nụ cười nửa miệng.
“Anh không cần biết.” Tinh Dương ngước mắt nhìn Tần Thế Vỹ, giọng nói lạnh lùng nhưng đầy uy quyền. “Việc của anh là làm tốt phần mình. Đừng để người mà anh gọi là ba ruột thất vọng”
Cô cố tình nhấn mạnh cụm từ cuối, từng chữ như mũi dao sắc bén đâm thẳng vào lòng tự tôn của Tần Thế Vỹ. Anh thoáng giật mình, ánh mắt lóe lên một tia tức giận pha lẫn bối rối.
Tinh Dương không chờ anh kịp đáp, chỉ lạnh lùng liếc qua rồi xoay người rời đi, từng bước dứt khoát như thể cô hoàn toàn nắm thế chủ động.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]