Không gian tĩnh lặng bao trùm căn phòng của Tinh Dương. Sau một hồi ngâm mình trong nước nóng, cô bước ra, chiếc áo choàng tắm mềm mại quán quanh người. Gương mặt cô phảng phất vẻ mệt mỏi nhưng ánh mắt vẫn sáng ngời, quyết đoán.
Buổi đêm, khi không gian trong phòng chìm trong bóng tối, chỉ có ánh sáng mờ nhạt từ chiếc đèn ngủ nơi đầu giường. Tinh Dương nhẹ nhàng chỉnh lại áo khoác, đôi giày mềm giúp bước chân cô không phát ra bất kỳ âm thanh nào. Cô quay đầu nhìn về phía giường, nơi Tần Thế Vỹ đang nằm. Hơi thở đều đặn của anh ta như khẳng định rằng anh đã chìm sâu vào giấc ngủ.
Nhưng Tinh Dương không hề biết, chỉ vừa khi cánh cửa khép lại, đôi mắt sâu thẳm của Tần Thế Vỹ đã mở ra, ánh nhìn sắc bén như ánh dao trong đêm.
Anh ngồi dậy, động tác nhẹ nhàng và cẩn trọng. Đôi mắt anh hướng về phía cửa, nơi Tinh Dương vừa bước ra, gương mặt không chút cảm xúc, chỉ có sự lạnh lùng và một tia đau khổ thoáng qua.
' Anh hối hận rồi, đáng lý từ đầu anh không nên để em cùng vào nhà họ Tần. Chuyện này nên kết thúc sớm thôi, quyền thừa kế Tần Lĩnh...anh nhất định phải lấy nó. "
Tinh Dương đứng trước cửa phòng của Tần Thế Nam, tay khẽ đặt lên nắm cửa. Đúng như tin nhắn đã báo trước, cửa không khóa. Cô đẩy nhẹ, cánh cửa mở ra mà không phát ra tiếng động. Bên trong, căn phòng chìm trong ánh sáng mờ nhạt từ chiếc đèn bàn.
Tần Thế Nam ngồi trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-hon-nhan-chi-dau-toi-doi-chi-ly-hon-/3737390/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.