Tinh Dương nhận ra mình đã chia sẻ quá nhiều chuyện riêng tư với Tần Thế Nam. Cô cắn nhẹ môi dưới, ánh mắt né tránh, không dám nhìn thẳng vào anh. Trong lòng cô dâng lên một sự bối rối khó tả, như thể cô đã để lộ một phần yếu đuối mà bản thân luôn cố gắng che giấu.
Tần Thế Nam dường như nhận ra sự e dè của cô, anh không nói thêm lời nào, chỉ nhẹ nhàng buông cô ra. Bàn tay anh, dù đã rời khỏi nhưng vẫn để lại hơi ấm trên da cô.
Đây không phải là lần đầu hai người ngủ cùng nhau, nhưng lần này, Tinh Dương chủ động lựa chọn ở lại. Cô nằm yên trong vòng tay rộng lớn của Tần Thế Nam, cảm nhận hơi ấm từ anh truyền sang, từng hơi thở đều đặn hòa quyện với nhịp tim mạnh mẽ của anh.
Tưởng rằng Tinh Dương đã ngủ, Tần Thế Nam khẽ thì thầm những lời từ tận đáy lòng, giọng anh trầm ấm, xen lẫn chút ngập ngừng:
"Tinh Dương... Em có thể để anh thay em yêu thương bản thân em được không? Để anh là người chăm sóc em, bảo vệ em, bù đắp tất cả những gì em đã phải chịu đựng... Có được không?"
Từng chữ, từng lời nói của anh như tan vào bóng tối, mang theo sự chân thành và khao khát mãnh liệt. Anh không dám kỳ vọng một câu trả lời, chỉ đơn giản muốn giải tỏa những cảm xúc đè nén trong lòng mình.
Còn Tinh Dương, cô không lên tiếng nhưng lại nghe rất rõ từng lời anh nói. Tim cô khẽ rung lên, như một dòng nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-hon-nhan-chi-dau-toi-doi-chi-ly-hon-/3735308/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.