Dương Nhã Linh siết chặt khăn ăn trong tay, ánh mắt sắc bén lộ rõ sự không cam tâm. Bà nhìn về phía Tần Gia Hào, giọng nói lạnh lùng nhưng đầy bức xúc:
"Chỉ hai kẻ tép riu chết đi là xong chuyện sao? Chúng ta còn chưa biết ai đứng sau giật dây! Thế Nam suýt mất mạng, vậy mà lại để mọi thứ rơi vào ngõ cụt thế này à?"
Tần Gia Hào khẽ nhíu mày, ông hiểu tâm trạng của vợ mình, nhưng không muốn mất bình tĩnh trước mặt mọi người. Ông trầm giọng đáp:
"Đừng lo, chuyện này tôi nhất định sẽ điều tra đến cùng. Chúng nghĩ có thể dễ dàng thoát như vậy sao? Tần gia không phải là nơi ai muốn động vào thì động!"
Dương Nhã Linh vẫn chưa nguôi giận, bà quay sang nhìn Tần Thế Nam, ánh mắt đầy vẻ lo lắng lẫn trách móc:
"Nam Nam, con phải cẩn thận hơn. Lần này là may mắn, nhưng lần sau thì sao? Đừng cứ coi mọi chuyện nhẹ nhàng như vậy nữa!"
Tần Thế Nam ngồi dựa vào ghế, khuôn mặt có phần thờ ơ nhưng giọng nói lại mang ý trấn an:
"Con biết rồi, mẹ. Nhưng mẹ cũng đừng lo quá, mấy kẻ đó chỉ là lũ không biết tự lượng sức."
Tần Thế Vỹ lúc này trở về vừa bước vào cửa còn chưa kịp ngồi xuống đã hướng ánh mắt lo lắng về phía Tần Thế Nam. Anh gấp gáp hỏi:
"Con nghe nói Thế Nam hôm qua xảy ra chuyện, thế nào rồi?"
Tần Thế Nam ngẩng đầu lên, khuôn mặt điềm nhiên như thể không có chuyện gì to tát. Anh nhún
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-hon-nhan-chi-dau-toi-doi-chi-ly-hon-/3733128/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.