Anh nhẹ nhàng lên giường nằm cạnh vợ, hôn lên trán cô. Mộc Đoan bị sự thân mật của anh đánh thức, cô khẽ nhìn anh:
- Anh về rồi, hôm nay làm việc đến tối như vậy. Vất vả cho anh.
Y Phong vuốt tóc cô, ôm vợ vào lòng:
- Xin lỗi em, anh sơ ý quên mất hôm nay là sinh nhật em. Lúc chiều điện thoại của anh hết pin nên không thấy em nhắn tin.
Nỗi giận và buồn rầu trong lòng cô ngay lập tức vơi bớt bội phần chỉ vì câu nói dịu dàng từ anh. Người ta nói không sai, khi yêu là tự cho phép bản thân ngốc, thậm chí dù biết rằng điều đó ngây dại.
Cô vẫn chưa tin anh thật sự yêu cô, nhưng lại tin lời Y Phong nói là thật.
- Không sao, công việc quan trọng hơn mà.
Cô nói rồi nhắm mắt ngủ, anh biết rõ tuy ngoài miệng cô nói như vậy nhưng trong lòng đang rất buồn vì chuyện anh không đón sinh nhật cùng cô.
Y Phong trao nụ hôn nhẹ trên môi cô:
- Bây giờ vẫn chưa hết ngày, chúng ta đón sinh nhật cùng nhau được không?
Cô khẽ mở mắt nhìn anh, chẳng là cô nằm xuống giường nãy giờ nên bắt đầu thấy buồn ngủ.
Y Phong vẫn tiếp tục dỗ vợ:
- Em chờ anh một chút.
Anh rời khỏi phòng, Mộc Đoan nhìn theo hướng anh đi đến khi anh trở lại.
Trên tay anh cầm chiếc bánh kem, anh đặt bánh lên bàn, cô ngồi dậy, chưa kịp đặt chận xuống sàn thì anh đã bước đến bế vợ đến tận sofa.
Y Phong thắp nến đúng với số tuổi của cô trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-hoa-hong-buoc-vao-tim-anh/436194/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.