Mấy ngày sau, cô đã được xuất việc trở về nhà, Y Phong ngoài giờ làm ở công ty ra thì luôn tranh thủ về sớm với vợ.
Mộc Đoan tranh thủ thời gian học nấu ăn từ dì Tuyết. Công việc của cô tại Thẩm Châu phải tạm thời bàn giao lại cho người khác trong thời gian cô nghỉ việc dưỡng thai.
- Dì à, ngày mốt là sinh nhật của con, dì có thể giúp con làm vài món để con mừng sinh nhật với anh Y Phong được không?
Dì Tuyết nở nụ cười hiền lành:
- Tất nhiên là được, con thích ăn gì cứ nói, dì sẽ nấu cho.
Cô loay hoay phụ bếp thì nghe thấy tiếng xe chạy vào sân, Mộc Đoan vội gián đoạn công việc mà đi nhanh ra ngoài.
Anh nhìn thấy cô liền mỉm cười bước đến, bây giờ cô ở nhà suốt, anh lại đi làm từ sáng đến tận chiều, thời gian cô trông ngóng anh về đủ lâu để cả hai thấy nhớ nhau.
Mộc Đoan ôm lấy cổ anh, Y Phong đặt tay lên eo cô:
- Đi chậm thôi. Anh có mua bánh ngọt mà em thích này.
Anh đưa túi bánh ra trước mắt cô, Mộc Đoan mỉm cười nhận lấy, cô nhón chân hôn lên má anh:
- Cám ơn anh.
Y Phong chạm nhẹ đầu mũi vào mũi cô:
- Sao lại khách sáo với anh như vậy? Anh đi tắm, lát nữa dùng cơm với em.
Mộc Đoan nở nụ cười, đây đích thực là hạnh phúc mà cô đã mong mỏi suốt thời gian dài mới có được.
- ----------------------------------
Ngày sinh nhật của cô, Mộc Đoan chẳng nghe anh nói gì cả, cô có chút hụt hẫng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-hoa-hong-buoc-vao-tim-anh/436193/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.