Nhìn ví tiền trống rỗng trên tay, cô chợt nhớ lại chuyện hôm qua cô đã đổi ví tiền vì chiếc ví cô đang dùng bị rách. Nhưng do thói quen nên khi ra ngoài cô lại vơ tay lấy chiếc ví quen thuộc cho vào túi xách.
Cả tiền mặt và thẻ tín dụng cô đều để trong ví mới. Bây giờ quả thật rơi vào hoàn cảnh không một xu dính túi.
Mộc Đoan ngại ngùng nhìn người phục vụ rồi nhẹ nhàng nói:
- Xin lỗi nhưng tôi quên mang tiền rồi. Để tôi gọi người nhà đến trả giúp.
Người phục vụ nở nụ cười thân thiện:
- Dạ được, quý khách cứ từ từ.
Cô nghĩ tới nghĩ lui, mẹ kế và ba cô đã đi du lịch Pháp, hai người bạn thì vừa rời đi lúc nãy, hơn nữa cô bảo rằng sẽ khao người ta, bây giờ điện thoại mượn tiền thì bẻ mặt thật.
Chợt nghĩ đến "chồng" mặt lạnh của mình, quán café này cũng rất gần công ty anh. Cô lấy hết can đảm bấm vào danh bạ điện thoại, tìm số của anh:
- Đang giờ nghỉ trưa, chắc anh ấy sẽ có thời gian.
Mộc Đoan hồi hợp chờ đợi, tiếng chuông cuộc gọi vang lên từng hồi. Cô dần cảm thấy hụt hẫng, chợt cô nghe thấy giọng anh, Y Phong đã bắt máy, lời nói lạnh lùng:
- Chuyện gì?
Nghe giọng nói có chút hằn hộc từ anh, cô hơi lo lắng, dịu dàng nói:
- Anh à, em...em đang ở quán café nhưng quên mang ví rồi. Anh đến thanh toán giúp em được không?
Tim cô đập mạnh trong giây phút chờ đợi câu trả lời từ anh.
Cô đã chuẩn bị sẵn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-hoa-hong-buoc-vao-tim-anh/436176/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.