Editor: YuuSau một loạt các biệt danh như “Thằng con xui xẻo”, “Thằng con bất hiếu”, “Thằng nhóc thối” thì Ngôn Trạm đã vinh hạnh được nhận một biệt danh mới —— “Ngôn đẹp trai nhất trên đời.”
Cô bây giờ không chỉ thích mà còn trong giai đoạn rất rất để tâm đến anh nữa.
Ngôn Trạm đi tới, cúi xuống bế Quýt nhỏ lên rồi ôm vào lòng, tay còn lại thì quàng qua vai Nam Chức.
Tăng Tuyền bước trên đôi giày cao gót năm phân đi vào cửa.
Cô ngồi xuống bên cạnh nó, đang định vuốt ve nó thì điện thoại rung lên, cô vội chộp lấy nó để kiểm tra.
Quýt nhỏ chán nản ngáp một cái, chạy thẳng một mạch về cái ổ của mình rồi đi ngủ.
Nam Chức vô thức lần tìm điện thoại.
Vừa bước vào, bà đã ném cái túi Hermes da quý hiếm sang một bên rồi hét lớn tên anh, hét xong lại cầm cái túi lên sờ sờ, hối hận vì mình đã lấy trứng chọi với đá, bởi vì người thua cuộc chính là bà.
Bữa cơm này diễn ra gần một tiếng rưỡi.
Tuy Ngôn Trạm là bá đạo tổng tài thật, nhưng chắc chắn anh cũng sẽ có khả năng phán đoán.
“Từ nhỏ mẹ đã dạy con như thế nào? Hả?”
Đã vậy thì…
Nam Chức về nhà thì cũng đã gần 9 giờ.
Không ngờ thầy Giả, người mới đưa ra lời mời ăn tối vừa nghe xong cuộc gọi của vợ lại vội vàng về trước.
Ngôn Trạm đẩy gọng kính lên, nhìn về phía hành lang.
Nam Chức cười ngượng, xua tay nói: “Khụ khụ, chỉ là thuận miệng tâm sự mấy câu thôi. Em với dì ấy chỉ…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-diu-dang/526555/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.