Sau một ngày trời ở lại, chính Cố Y Thư cũng không hiểu tại sao phải ở lại chỉ để thực hiện theo dõi. Bệnh tình của cô thì cô hiểu nhất, cô vẫn là muốn trở về khu phòng trọ đã thuê.
Nơi khu phòng ngột ngạt, Cố Y Thư đảo mắt nhìn xung quanh. Cô không quen thuộc nơi cảm giác áp bức bí bách này. Thế là buông kim tiêm xuống bắt đầu rời khỏi phòng.
Vừa bước ra ngoài, đã có vài người phụ nữ ăn mặc nghiêm chỉnh phong thái như những vệ sĩ đứng canh bên ngoài. Trông thấy Cố Y Thư, tất cả đều lập tức cúi đầu.
“Không biết cô Cố muốn đi đâu?”
Cố Y Thư đảo nhìn qua một loạt, phần nào đoán là người của Thẩm Triết Quân để lại.
“Tôi muốn trở về nhà.”
Bọn họ nhận lệnh, lập tức gật đầu ngay. Cũng không hề giam lỏng, vài người phân bố được sắp xếp chỉ để hộ tống Cố Y Thư trở về. Dường như bọn họ đều vây quanh bao phủ che lại, như thể sợ cô phải chứng kiến được điều gì đó.
Cố Y Thư ngạc nhiên, sao Thẩm Triết Quân phải làm như vậy?
Thật ra chỉ khi tiếp xúc người khác giới khoảng cách gần Cố Y Thư mới phải thấy sợ hãi. Nên giờ bản thân cô thấy rất ổn. Trừ một số trường hợp là muốn cố tình tiếp xúc với cô, hoặc dùng một số hành động mang tính chất bạo lực.
Bọn họ dàn hàng chỉ để hộ tống Cố Y Thư lên xe. Nhất thời khiến toàn bộ những người khi hiện diện tại nơi đó đều không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-anh-re-la-tinh-nhan/3612404/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.