Thà rằng không biết cũng sẽ không hề tức đến mức này, nhưng đã đến tận tai cô ta, trông chẳng khác gì kẻ ngốc. Sự việc lần này, thật sự kích thích khiến Cố Nhã Hân điên lên.
Ngay khi người phục vụ bưng ra đồ ăn, Cố Nhã Hân mới kiếm cớ rời đi. Bị câu nói của Cố Y Thư chọc cho tức chết nhưng lại chẳng thể làm được gì. Bởi đều do cô ả tự kiếm cớ gây sự thì trách ai được.
Không gian thoáng chốc liền chỉ còn hai người. Cố Y Thư nhìn đồ ăn, cảm giác bản thân không hề đói. Chỉ động đũa qua loa. Khi này Giang Thiệu Văn vẫn đang dùng bữa.
Cố Y Thư thỉnh thoảng nhìn Giang Thiệu Văn, không khỏi đưa tay đan vào nhau. Năm đó thích anh nhiều như vậy, mãi chẳng thể thành. Đến tận bây giờ, cô lại chẳng dám đối diện với mấy thứ gọi là tình cảm nữa. Suy cho cùng, kẻ thiệt vẫn là cô.
Mãi lâu sau, khi đã kết thúc bữa. Cố Y Thư mới chủ động lên tiếng vào vấn đề chính.
“Thiệu Văn, tôi nghĩ về mối quan hệ bạn gái. Để mọi người đồn thật sự không hay. Hơn nữa, lần anh ra tay giúp tôi giải vây tại bữa tiệc du thuyền tôi thật sự cảm kích. Nhưng có những điều không thể tiếp tục nữa. Mong sau này, khi ai hỏi về mối quan hệ. Cảm phiền anh nói lại, chúng ta chỉ đơn giản là bạn bè.”
Giang Thiệu Văn đang lau miệng, cũng đứng ngây ra.
Bạn bè?
Nhưng rồi Giang Thiệu Văn chỉ cười, điều đó là không thể phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-anh-re-la-tinh-nhan/3598771/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.