Cái đệm hình thành từ sát khí ngưng tụ vẫn còn ở đó, giống như một chiếc giường lớn đen kịt mềm mại, thỉnh thoảng sẽ phập phồng lắc lư.
Nước đọng sẽ thấm hết vào bên trong, nhìn không ra bao nhiêu dấu vết.
Ngoại trừ thời gian tiếp nhận quá dài, kỳ thực Nam Đăng chẳng có cảm giác khó chịu nào, còn thường xuyên không tự chủ được mà phối hợp.
Sau khi Liên Dịch khôi phục thần trí, rất thích bế cậu lên và ôm chặt, nuốt vừa sâu vừa nặng.
Thậm chí Nam Đăng còn cảm thấy anh dữ hơn một chút so với trước đây, chẳng chút lưu tình, đôi mắt đen nhánh từ đầu đến cuối đều nhìn chằm chằm vào cậu.
Nam Đăng căn bản không từ chối được, cậu vốn tưởng rằng có lẽ Liên Dịch biến thành quỷ, sẽ luôn là trạng thái im lặng trì độn nửa mất khống chế.
Mất đi rồi có lại, cậu đã không dám hy vọng xa vời nữa rồi.
Bây giờ Liên Dịch khôi phục như ban đầu, nỗi tủi thân khi chính mắt trông thấy anh chết và rời đi lại một lần nữa bốc lên, Nam Đăng cũng vô cùng dính người, không muốn chia xa với Liên Dịch.
Cậu rầm rà rầm rì, muốn Liên Dịch lúc nào cũng phải dỗ dành mới được.
Lại là một ngày không biết tiết chế, Nam Đăng cuối cùng cũng hết chịu nổi.
Nhưng cậu không thấy mệt mỏi hay là không thoải mái, mà chỉ cảm thấy có chút "khó tiêu", bên trong cơ thể giống như bị nhồi nhét quá nhiều nguồn nhiệt, căng đầy.
Sau khi kết thúc, Liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bat-tieu-u-linh-quy-hiem/3379363/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.