Nặc Nặc vui vẻ bổ nhào vào lòng Ngôn Từ, đôi mắt tràn đầy vui sướng, cao hứng nói với con trai: "Buổi sáng ba ba không có thua, có thể cổ vũ cho ba được không?"
"Dạ vâng, ba ba cố lên!" Ngôn Từ đưa Nặc Nặc Giang Hằng ở sau bế, cậu cởi đồng phục đội xuống. Thiếu chút nữa đã gục luôn trên sô pha, khóc không ra nước mắt nói: "Đồng phục đội là thiết kế thu đông à."
Không chỉ là áo tay dài, mà còn nóng muốn chết.
Nhưng trước trận đấu mọi người gần như xem nhẹ vấn đề nhiệt độ, ai cũng đắm chìm sự căng thẳng cao độ của trận đấu nên không quan tâm đến sức nóng kia, sau trận đấu đương nhiên chịu không nổi.
Giang Hằng cười không nói, nhanh chóng mở tủ lạnh mini lấy đá ra để trên mặt cậu, đợi đến khi Ngôn Từ thở không ra hơi nữa mới chịu rót nước vào. Nhân lúc này Giang Hằng cũng giải thích chút: "Mới vừa vận động xong đừng nên uống nước lạnh liền, không tốt cho cơ thể."
Ngôn Từ bây giờ mới được uống nước đá cũng khôn quên gật gật đầu với hắn.
Cho dù vậy mặt cậu hồng đỏ bừng như cũ, mà với mức độ trắng còn như cậu còn cảm thấy khuôn mặt trắng nõn. Da cậu thuộc loại nhạy cảm, không chỉ dễ bị dị ứng với ớt cay, hơn nữa sau đó mặt vẫn không thích ứng liền được mà đỏ bừng lên.
Giang Hằng nhân cơ hội ngồi bên cạnh Ngôn Từ, bế Nặc Nặc đổi bình sữa cho bé, xấu xa cười nói: "Thể lực của em không ổn đó nha, mới có từng đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ai-muoi-pubg/1120185/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.