Sau khi bị nổ thì mặt Giang Hằng không biểu hiện gì cả, nghiến răng nghiến lợi với Lục Hành Xuyên bên kia: "Được, cậu ác thật."
Ngôn Từ nghe 2 người tranh cãi ầm ĩ, che mặt. Cẩn thận nhìn xung quanh, Ngôn Từ lén lút chuồn qua bên kia, nhân cơ hội buông tai nghe xuống, lặng lẽ nói bên tai Giang Hằng: "Đội trưởng, em cũng có thể nổ chết anh ta được không?"
Khóe miệng Giang Hằng cong lên, cho cậu ánh mắt ý bảo: "Đương nhiên có thể, game này có thể dùng lựu đạn giết chết mà, cậu ta ám sát chúng ta, thì ta cũng ám sát lại thôi."
Đơn giản vậy thôi, lúc này Ngôn Từ mới yên tâm, ngầm hiểu gật gật đầu.
Vừa nãy xung quanh Cosmodrome còn không có người nào đột nhiên có tiếng xe, hình như có một nhóm người vào đây muốn đánh nhau cướp đồ. Ánh mắt Ngôn Từ rất sắc bén, tiếp tục trốn ở góc đó lẳng lặng chờ.
Cách đó không xa quả nhiên có một chiếc xe đứng trước Cosmodrome. Ngôn Từ bước lên trước vài bước, thời thời khắc khắc chú ý động tĩnh bên ngoài. Giang Hằng nhìn lướt qua, lúc 3 người không chú ý, Lục Hành Xuyên đột nhiên thốt lên một câu: "Sao tôi vẫn không thấy bộ sơ cứu nào vậy chời, còn có chấm máu thui đây nè!"
Nơi này là một điểm vật tư lớn, vì xung quanh thường sẽ có người, Lục Hành Xuyên vẫn phòng bị Ngôn Từ, cũng sẽ không có cơ hội đi ra ngoài kiếm thuốc. Cũng đừng nói đến cái hòm của Giang Hằng kia, nghèo muốn chết, 2 người này vừa mới đến đã lên nòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ai-muoi-pubg/1120180/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.