Mỗi lời nói ra đều như rỉ máu bên tai hắn, Giang Hằng có thể cảm nhận được lực ở bên hanh rất lớn, Ngôn Từ không chịu buông tay. Giang Hằng khẽ cười, đột nhiên bây giờ có cảm giác trong họa có phúc. Lại cảm thấy đầu quả dưa của Ngôn Từ đáng yêu vô cùng, sao lại cứ như sắp chia cắt vì sinh tử rồi?
Hắn xoay người ôm Ngôn Từ vào lòng, bàn tay to lớn của Giang Hằng xoa gáy cậu, hít một hời: "Cũng đâu phải chuyện to tát gì đâu, chuyện giải quyết xong sẽ không bị ảnh hưởng gì cả. Đứa ngốc này, em khóc cái gì chứ?"
Ngôn Từ không nghe, càng ôm chặt eo hắn: "Không được, bọn họ đang bôi nhọ nhân phẩm của anh... Em không muốn nhìn thấy có người nói xấu anh, bọn họ sao lại có thể như vậy được chứ..."
Trong nháy mắt Giang Hằng có hơi lơ đễnh, sau đó nhìn cậu mỉm cười, hung hăng ôm Ngôn Từ vào long mình thật chặt rồi nói: "Ừm, bọn họ rất xấu rồi. Ngôn Ngôn đừng khóc, anh sẽ giải quyết mà."
Hai người ôm nhau đã hơn 10 phút, khách sạn bên kia đã đưa tin. Rơi vào đường cùng Giang Hằng cũng chỉ có thể đưa Ngôn Từ nhanh chóng đi xuống, tổng giám đốc thấy người của đội WEI đến, tỏ vẻ sẽ toàn lực phối hợp.
Mở video giám sát, mọi người nhìn chằm chằm màn hình, nhìn đoạn thời gian đó.
Vài chục phút sau, video ghi hình cũng xuất hiện hai bóng người.
Mặc dù cậu ta không lộ khuôn mặt dưới camera giám sát, nhưng bóng dáng ấy lại hiện rõ lên trong đầu Giang Hằng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ai-muoi-pubg/1120173/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.