Đường trở về vẫn như cũ.
Ngôn Từ đi bên trái hắn, khẩn trương đến trong lòng bàn tay đã ra đầy mồ hôi. Bóng dáng 1m9 cao lớn đi trên con phố rộng, hai người bước đi chung một nhịp, khoảng cách rất gần. Lúc này cậu sợ đến mức không dám nhìn người ta, trong lòng như thiêu đốt.
Giang Hằng lấy tư thế vừa nãy mà ôm vai cậu, rồi nói: "Có thể nói với anh, chuyện 4 năm nay của em không?"
"Chuyện 4 năm nay?" Ngôn Từ lập tức ngẩng đầu, nhìn hắn: "Không phải anh... từng hỏi em rồi à."
Theo lời em ấy nói chắc là lúc mình chất vấn chuyện kết hôn, biểu cảm Giang Hằng thản nhiên: "Nói chuyện này cũng được, anh không ngại."
"?" Ngôn Từ thở dài, nhìn vẻ mặt Giang Hằng, sau đó bất đắc dĩ nói: "Lần trước chắc anh đã đọc tin nhắn của em rồi."
"À..." Giang Hằng đuối lý, rất hối lỗi nhìn cậu. Rất nhanh hai người đã đi bộ khỏi phố người Hoa, khách sạn cách đó không xa: "Đi thôi... Một lát em nói với anh sau." Thực tế là cậu muốn chiếm thêm thời gian để kiếm lý do. Ánh mắt Giang Hằng khó hiểu, Ngôn Từ khẽ lau mồ hôi trên tay.
Lúc chờ thang máy, dạ dày Ngôn Từ có hơi trướng đau, khó chịu nhíu mày. Thấy ánh mắt Giang Hằng thì lập tức yếu thế: "Em, em lần sau cũng... không bao giờ... ăn nữa..."
Hóa ra phản ứng ăn cay trước đây là khá nhẹ, nhưng vẫn không thể ăn nhiều. Ngôn Từ bị bệnh dạ dày từ nhỏ, lúc nãy ăn cơm cũng quên mất mình không thể ăn được đồ kích thích,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ai-muoi-pubg/1120158/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.